“Này thì cười…”
Tôi kéo tay hắn, bôi loạn xạ đống kem trên mu bàn tay lên tay hắn, sau đó tán đều ra. Tay hắn rất lạnh, da căng cứng thô ráp. Như một dạng mỡ đông đặc, thứ kem màu trắng lấp đầy những nếp nhăn sâu như khe rãnh trên da tay hắn. Thực sự bóp nhiều kem quá! Trong quá trình bôi kem tay cho hắn, tay tôi cũng dính một lớp. Hàn Mộ Vũ không chống cự, chỉ nhìn tôi với vẻ mặt gợi đòn, mặc cho bốn bàn tay đan cài vào nhau, làm dấy lên thứ hương thơm nồng nặc, xoa nắn ra thứ xúc cảm trơn dính, trơn đến mức không bắt được trong tay nhưng lại dính đến mức kết mọi thứ lại với nhau. Lớp kem tay quá dày mà nhiệt độ tay lại quá thấp nên da dẻ gần như không hấp thụ được gì. Cuối cùng, hai bàn tay cứ nhớp nháp như thế. Hàn Mộ Vũ mở các ngón tay ra, nhìn đống kem màu trắng lấp đầy các khe ngón tay, rồi bất mãn nhìn tôi. Ánh mắt như đang nhắc nhở tôi rằng tôi vừa làm một chuyện ấu trĩ dở hơi đến mức nào. Tôi có chút sượng sùng, gượng cười co ngón tay lại, đưa ra trước mặt hắn: “Có giống chân gà chấm sốt salad không?”
“Không giống…”-Hắn không chút nể nang, lắc đầu.
Hâm nóng không khí, có hiểu không hả? Phối hợp một chút sẽ chết à? Trong lúc tôi oán trách trong lòng, hắn đã kéo quạt sưởi bên cạnh lại gần một chút. Một đôi tay đưa qua đó, đắm mình trong làn gió ấm áp: “Anh cũng sưởi chút đi.” -Hắn nói.
Bốn bàn tay lật qua
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-toan-chi-li/4596489/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.