Giữa lúc tôi đang nói chuyện với Hàn Mộ Vũ thì một giọng nói ồm ồm vọng tới từ phía bên kia đường.
“Anh Hàn, em đến đây!”
Lúc thân hình tròn trịa kia bay cái vèo tới trước mặt mình, tôi đã hoài nghi có phải vừa rồi mặt đất đã rung chuyển không.
“Í, anh Hàn, anh làm nhanh thế. Em còn bảo qua đây sớm để giúp anh mà anh đã chiến xong rồi.” -Gã mập vừa nói vừa toét miệng cười với tôi.
Hàn Mộ Vũ không tiếp lời gã ta, mà nói với tôi: “Cậu ta là Dương Hiểu Phi!”
Gã mập xởi lời nói: “Anh An Nhiên, em biết anh, anh Hàn nói về anh suốt!”
“Thật hả? Nói gì về tôi?” -Tôi đáp lại gã bằng một nụ cười thật tươi.
“Nói anh tốt bụng nè! Nói…”
Hàn Mộ Vũ kéo áo gã một cái, cắt lời: “Mày có mang găng tay không?”
“Có…”
“Có phải đôi mày vừa được phát không?”
“Ơ, sao anh biết…”
“Đưa cho tao.”
Dương Hiểu Phi không chút chần chừ, móc găng tay ra đưa cho Hàn Mộ Vũ. Hàn Mộ Vũ vừa nhận xong đã đưa cho tôi: “Anh đeo vào đi”
Tôi vội vàng xua tay: “Không cần, không cần, trời lạnh thế này, các cậu đi làm mới phải đeo. Tôi cố chịu một chút là về đến ký túc xá rồi. Trong ký túc xá tôi có…”
“Tay anh bị thương, đừng để bị lạnh.”
Hắn nhét đôi găng tay cho tôi, không để tôi nói gì thêm. Dương Hiểu Phi bên cạnh cũng nói: “Anh Hàn nói anh đeo thì anh cứ đeo đi ạ! Em da thô thịt dày không sợ lạnh đâu.”
Tôi cảm thấy không thỏa đáng, lại từ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-toan-chi-li/4596475/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.