Ngày thứ ba sau khi Thu tỉnh lại, Hiên Viên Kính cáu kỉnh đi qua đi lại trong ngự thư phòng rộng lớn, sau một trận phát tiết kịch liệt, minh hoàng long bào nhàu nát phủ lên thân thể khôi ngô của hắn. Hơn trăm quyển sách cổ trên giá sách, mấy xấp tấu chương xếp chồng chất trên ngự án, nay đều bị chủ nhân cuồng nộ ném tán loạn xuống đất. Ngoài phòng, một loạt đại thần đang chờ tấu sự, vài thái giám cung nữ bưng trà rót nước, đều cẩn thận nín thở, náu mình dưới mái hiên lẳng lặng chờ đợi, lúc này ai dám đưa đầu cho hoàng thượng chém chứ.
Quyết định của bọn họ là sáng suốt, giờ phút này tâm tình của Hiên Viên Kính mất bình tĩnh như mặt biển mới bị bão táp quét qua. Ngọn lửa ghen tị khiến hắn nhất thời nổi giận, tàn nhẫn tổn thương Thu. Sau khi trải qua một lần tra tấn suýt nữa đánh mất y, tuy đã sớm dự đoán và chuẩn bị trước cho cơn phẫn nộ của Thu, nhưng chờ hắn chỉ có Thu đã hoàn toàn lạnh lùng. Đối mặt với hắn, Thu hoàn toàn coi thường sự tồn tại của hắn; các loại thuốc bổ trân quý mà hắn mang đến, bệnh nhân không khách khí cho chó ăn; các loại kì trân dị bảo hắn dâng lên, bị Thu tiện tay ném vào hồ nước sau ốc, bảo vật trân quý nhất trong quốc khố lấp đầy một hồ nước nho nhỏ.
Thu sẽ không nhìn hắn nữa sao?
Thu sẽ không nói chuyện với hắn nữa sao?
Thu sẽ không tha thứ cho hắn nữa sao?
Suy nghĩ thất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-toa-tham-cung/2398255/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.