“Ai” Hiên Viên Kính thở dài “Kì thật Hiệp Hách tộc của ta có tập tục huynh muội kết hôn để duy trì huyết thống tinh thuần, cho nên Bình muội từ nhỏ luôn muốn làm tân nương của ta. Nhưng năm đó khi tiến quân trung nguyên, Trần Danh Hạ đề xuất muốn làm hoàng đế của người hán thì phải tôn trọng truyền thống và luân lí của người Hán, dù sao ta đã có ngươi, cưới nữ nhân nào thì có quan trọng gì? Cho nên dựa theo an bài của hắn cưới con gái của khả hãn Mộc Bố Thái Bộ ở Mông Cổ. Sau đó vì lưu lại ngươi, ta gả nàng cho bát đệ của ngươi, Bình muội tuy đau lòng, nhưng vì ta nên đồng ý hết. Khi nàng yêu cầu ta ôm nàng, ta thật sự không thể cự tuyệt, dù sao ta đã nợ nàng quá nhiều. Sau đó ta đánh vào kinh thành, Trần Đông Vi đổi tên đổi họ thành Đông Phương Thâm Duy, liên lạc khởi nghĩa khắp nơi, lúc đó Bình muội vốn có thể trở về chỗ ta, nhưng nàng vẫn tự nguyện ở lại bên cạnh Trần Đông Vi làm mật thám. Nàng không yêu người hán đó, càng không sinh con cho hắn, tuy Trần Đông Duy không biết, nhưng hai hài tử đó đều là con ta” (Ặc, một đứa thì còn chấp nhận được )
Thu trầm mặc, Hiên Viên Bình gả cho người nam nhân mà bản thân không yêu, bát đệ bị thê tử phản bội mà không biết, bách tính trầm luân trong loạn thế, âm dương theo quy luật, phúc họa duy tự cầu. Nước đã chảy đi khó trở lại, loạn thế hỗn độn, có ai mà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-toa-tham-cung/2398222/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.