Hoa Đồng mở cửa đi vào, đập vào mắt là vali hành lý, sau đó trông thấy hai người nằm trên giường, một người nằm ngang một người nằm dọc, hai người mặt đối mặt không biết làm cái gì. Hoa Đồng đứng tại chỗ chớp mắt nhìn, lúc cái người nằm ngang kia quay đầu nhìn, Hoa Đồng lập tức xoay người ra ngoài đóng cửa lại, như chưa hề trở về.
“Bị dọa khiếp vía rồi.” Tần Phóng cười khà khà, bò từ trên giường dậy, Hình Viêm vừa mở mắt ra, Tần Phóng chạm tay lên chân mày anh, khẽ bảo, “Anh ngủ đi.”
Tần Phóng mò lấy điện thoại, Hoa Đồng bắt máy vội nói: “Ông cứ tự nhiên, đêm nay tôi không về đâu.”
“Cút vào cho tôi.” Tần Phóng nói.
“Không đâu, đàn ông trưởng thành rồi hai người muốn làm gì thì làm đừng băn khoăn, anh Đồng đây nào phải người không có mắt nhìn như vậy.” Hoa Đồng bắn liên thanh, “Nếu một giường không đủ quẩy thì cho mượn giường tôi luôn đấy.”
“Tôi thấy ông trưởng thành quá rồi đấy.” Tần Phóng đi ra mở cửa, nhìn Hoa Đồng còn chưa kịp đi, “Trong đầu toàn chứa mấy cái không đâu.”
Tần Phóng hất cằm, ra hiệu Hoa Đồng đi vào.
Tần Phóng chính là cái người nằm ngang ban nãy, còn người nằm thẳng thì Hoa Đồng không thấy rõ mặt, cậu khẽ hỏi Tần Phóng: “Hình Viêm à?”
Tần Phóng gật đầu: “Ừm.”
Hoa Đồng lại nhẹ giọng hỏi tiếp: “Anh ấy về rồi à?”
Tần Phóng đáp: “Ừm.”
Hoa Đồng xoay người đi về phía thang máy, cũng không quay đầu lại, “Thế ông còn gọi tôi ở lại làm cái quái gì, tôi đi đây,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-tinh/1320812/chuong-76.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.