Tần Phóng bảo nói chuyện đi. Cậu nói rồi quay đầu lại nhìn Hình Viêm. Hình Viêm mặc chiếc áo khoác thể thao mỏng tang, gió từ phía sau thổi tới, vạt áo dán sát vào tấm lưng anh, Hình Viêm gầy đi nhiều quá.
Hai tay Hình Viêm gác hờ trên chân, một tay cầm chiếc kèn harmonica. Anh dõi mắt nhìn về phía trước, tay áo bị gió thổi phồng lên.
Từ buổi lễ tốt nghiệp đến giờ hai người gặp mặt hai lần, lần đầu tiên không nói chuyện tử tế, Tần Phóng ra tay đánh Hình Viêm rồi xoay người bỏ đi. Lần thứ hai, một người trong xe một người bên ngoài, nhìn nhau mấy phút, trao nhau ánh nhìn động tác rồi lại rời đi.
Lần này cuối cùng họ ngồi yên ở đây, ở khoảng cách gần thật gần, có thể bình tĩnh nói chuyện cùng nhau.
Tần Phóng hỏi: “Anh vẫn muốn nói chuyện với em, anh muốn nói cái gì?”
Giọng Hình Viêm trầm và thấp, là chất giọng Tần Phóng hằng yêu thích. Anh bảo: “Ừm, muốn nói với em một chút. Nhưng bây giờ em hỏi anh, anh lại không biết bắt đầu từ đâu.
Tần Phóng nhoẻn cười, bảo rằng: “Thế em hỏi nhé, em hỏi anh trả lời.”
Hình Viêm gật đầu, bảo được thôi.
Đáng lý Tần Phóng há miệng là có thể hỏi được, nhưng bây giờ cậu lại không biết bắt đầu từ đâu. Bầu không khí thực sự hơi gượng gạo, cảm giác như giữa họ có một lớp màng trong suốt, ngày trước gần gũi là vậy, mà bây giờ cả hai đều chẳng biết mở lời ra sao.
Như vậy hơi khó xử, hai người nhìn nhau, đều không tỏ thái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-tinh/1320796/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.