*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Ký túc xá nam chỉ toàn con trai qua lại, hành động của Tần Phóng quá thu hút ánh nhìn, mọi người đi ngang qua đều đưa mắt nhìn thêm một chút, trái tim con trai cũng rạo rực. Có mấy người am hiểu thậm chí còn dừng bước, đi tới bắt chuyện với cậu, nhưng Tần Phóng thì biết nói gì chứ, cậu không hiểu gì cả.
Cậu có biết mình cướp thứ gì tới đây đâu.
“Người anh em, chụp bức ảnh được không?” Có người cầm điện thoại hỏi Tần Phóng.
Tần Phóng thờ ơ nói: “Chụp thoải mái, đừng chụp tôi vào là được.”
Nói rồi Tần Phóng đứng sang bên cạnh, đút tay vào túi quần đợi Hình Viêm.
Lúc Hình Viêm xuống Tần Phóng đang đứng nghiêm, trên gương mặt là nụ cười anh tuấn, nghiêng đầu cười với hắn. Đôi mắt cong tạo nên hai đường cung ấm áp, phối hợp với ánh mặt trời ban trưa, vừa nhiệt liệt lại chói loá.
Hình Viêm đứng tại chỗ mấy giây, không làm gì cả, chỉ đứng dưới ký túc xá nhìn Tần Phóng.
Tần Phóng vẫn mỉm cười với anh, có ánh dương và gió thu biết nụ cười trên môi cậu rạng rỡ nhường nào.
Sau đó Hình Viêm cúi đầu hít mũi, đút hai tay vào túi quần đi về phía cậu. Gương mặt anh vẫn không thể hiện biểu cảm, thậm chí ánh mắt vẫn rất đỗi bình tĩnh, nhưng nơi lồng ngực có đập rộn rã hay không, có rung động hay không, chỉ mình anh biết rõ.
Hình Viêm nhấc cằm về
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-tinh/1320768/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.