*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Tần Phóng nghe thấy câu nói kia của Hình Viêm, nhưng lại có cảm giác mình nghe không rõ ràng cho lắm. Cậu nhìn về phía Hình Viêm, hai người đối mặt với nhau ở khoảng cách gần thật gần, thậm chí còn có thể cảm nhận được hơi thở của nhau.
Tần Phóng từ từ nhướng mày lên, lia ánh nhìn dò hỏi.
Hình Viêm khẽ cong môi, không nói gì, chỉ nở nụ cười như vậy với Tần Phóng.
—— Đôi câu vài lời, nửa thật nửa giả.
Tần Phóng say rồi.
Tổ chức rầm rộ như vậy, đừng ai nghĩ tới việc bỏ đi, họ ở lại đây luôn. Một nhóm người ầm ĩ tới tận đêm, lúc tan cuộc quay về phòng mình đã hơn hai giờ. Ầm ĩ cả đêm, cổ họng Tần Phóng đã khản khô.
Trong bữa ăn cậu ngồi cạnh Hình Viêm, sau đó đi hát hai người ngồi một chỗ, sofa ở vị trí góc tường. Thậm chí có lúc Tần Phóng còn gật gù, Hình Viêm vẫn luôn ngồi bên cạnh cậu, ngăn cách một góc riêng yên ả, để cậu nghỉ ngơi trong phút chốc.
Mỗi lần Tần Phóng mở mắt ra đều trông thấy Hình Viêm, ngay cả khi nhắm mắt lại rồi vẫn là anh.
Tiệc tàn Tần Phóng cũng đã tương đối tỉnh rượu rồi, nhưng vẫn còn hơi chuếnh choáng.
Trong buổi Hoa Đồng mệt quá đã chuồn về phòng ngủ, Tần Phóng và Hình Viêm tìm đại một phòng trống. Hai người họ đã ở chung một phòng suốt kỳ nghỉ hè, giờ ở với nhau không áp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-tinh/1320761/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.