Hình Viêm không trả lời được câu hỏi này của cậu, anh đưa mắt nhìn cậu, cúi đầu nhỏ giọng nói: “Đừng lôi chuyện cũ ra nữa.”
Tần Phóng đến là buồn cười với dáng vẻ của anh, cậu cũng chỉ đùa một chút, không nói tiếp nữa.
Trước khi về họ ngồi lại ăn một bữa, dù sao cũng phải ngồi lại một lần. Có thể nói đây cũng là lần duy nhất mọi người ngồi lại ăn với nhau trong suốt kỳ nghỉ này, ngay cả Châu Tư Minh cũng có mặt.
Bầu không khí đúng là không tệ, chí ít không có ai công khai gây chuyện.
Thực ra cũng chỉ Châu Tư Minh có thể gây chuyện thôi, chỉ cần anh ta yên tĩnh, những người khác đều không thành vấn đề.
Tần Phóng ngồi bên trái Hình Viêm, bên kia là Tư Đồ. Trên người Tư Đồ phảng phất mùi thuốc Đông y, mùi vị nhàn nhạt, thi thoảng mới ngửi thấy. Năm người này ngồi lại cùng nhau, về cơ bản chỉ có Hàn Tiểu Công và Tần Phóng nói chuyện, thực ra hai người họ cũng không phải kiểu người thích nói chuyện, nhưng nếu họ không nói thì bầu không khí như ngưng lại.
Sau đó Hàn Tiểu Công thở dài thườn thượt, bảo rằng: “Sau này đi ăn đừng gọi tôi nữa.”
Tần Phóng cũng hiểu được anh ta, cậu nhoẻn cười, bảo rằng: “Em cũng vậy..”
Hai người họ nhìn nhau, Hàn Tiểu Công nói: “Vất vả rồi.”
Tư Đồ bị hai người họ chọc cười, cụng chén với Tần Phóng, bảo rằng: “Lần này hoan nghênh cậu tới, có thích nơi này không?”
“Thích lắm.” Tần Phóng chưa từng ngồi lại nói chuyện riêng với Tư Đồ, lúc đối
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-tinh/1320756/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.