Về đến nhà Tần Phóng tới phòng ngủ nhìn Giản Mộc Dương trước tiên, cậu nhóc đã ngủ rồi, trời nóng quá, chiếc chăn chỉ đắp đến bụng.
Tần Phóng nhẹ nhàng đóng cửa lại, đang định về phòng ngủ, cánh cửa bên kia hành lang mở ra.
Đổng Nhân ngẩng đầu lên thấy cậu thì giật nảy mình, một tay xoa bụng, tay kia chống tường. Tần Phóng mím môi, đoạn nói: “Con đây dì Nhân.”
“Ồ, Tiểu Phóng đó à,” Đổng Nhân thở phào, “Mới về à?”
“Vâng, đi chơi bóng với bạn.” Tần Phóng nói.
“Con nghỉ ngơi sớm một chút,” Đổng Nhân nở nụ cười với cậu, “Dì đi rót cốc nước, tối đến lại khát nước.”
Tần Phóng nói với dì: “Để con lấy cho.”
Tần Phóng xoay người xuống tầng, sau đó đưa nước về cho dì.
Đổng Nhân nhẹ giọng nói: “Lần sau về sớm một chút, Dương Dương ở nhà chờ con mãi không chịu ngủ đấy.”
Tần Phóng đáp “dạ”, xoay người về phòng mình.
Trên người cậu vẫn mặc đồ thể thao, Tần Phóng vào thẳng phòng tắm. Tắm xong không sấy tóc, cầm khăn mặt lau qua. Tần Phóng tìm cái quần đùi rồi mặc vào, nằm ngửa trên giường nhìn trần nhà.
Đầu óc trống rỗng, vừa vận động xong đại não sẽ trống rỗng mấy tiếng liền, đêm nay sẽ ngủ ngon lắm cho coi. Thế nhưng dù rằng đầu óc bây giờ trống không, Tần Phóng vẫn phải vận dụng mấy dây thần kinh để nghĩ xem mùa hè này nên đi đâu.
Ban nãy Đổng Nhân vừa mở cửa ra trông thấy cậu thì giật nảy mình, lại thêm sau đó nói Dương Dương chờ cậu mãi không chịu ngủ, điều này cũng đủ khiến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-tinh/1320749/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.