Bình thường Trần Kha không hay chửi bậy, lần này chửi mấy câu liền, xem ra tức thật rồi.
So ra thì Tần Phóng bình tĩnh hơn cậu ta nhiều, mới đầu cậu hơi ngạc nhiên không biết phải nói gì, sau đó còn cười được, nói với bạn cùng phòng qua điện thoại: “Ừm, tôi biết rồi.”
Sau khi cúp máy Tần Phóng không thay đổi tốc độ bước chân, lúc tới cửa hàng dưới tầng còn mua đồ uống cho bạn cùng phòng.
Bảo sao Trần Kha nói trong điện thoại rằng “Mùi ghê vãi”, đúng là mùi ghê thật, Tần Phóng còn chưa vào khu ký túc, ở siêu thị bên ngoài cũng nghe thấy mùi sơn hắc nồng. Lúc vào sân cậu tiện tay bật đèn chiếu về phía chiếc xe, vốn không nghĩ nhiều, lúc này cậu ráng chịu mùi để nhìn xem, sau đó chau mày lại.
“Chuyện gì vậy anh Phóng?” Có nam sinh ở tầng trên nhìn xuống, hỏi Tần Phóng.
Tần Phóng cất điện thoại đi ngước đầu lên nhìn, rất nhiều người nằm bò người nhìn xuống đây, Tần Phóng cất cao giọng nói: “Ngại quá mấy đứa, mùi gắt quá.”
“Ôi, có gì đâu!!” Có người ở tầng trên nói, “Anh cần giúp đỡ thì cứ nói nhé!”
“Cảm ơn người anh em!!” Tần Phóng vẫy tay với tầng trên, sau đó mở cửa ngồi vào trong xe, lái xe ra ngoài. Đậu ở tầng dưới mùi nồng quá, Tần Phóng lái xe ra xa tìm một vị trí không người để đậu, lúc quay về, vị trí ban nãy đậu xe được mấy tấm ga trải giường che lại, phần góc được đè gạch lên, có lẽ là bạn cùng phòng cậu làm, làm như vậy rồi đúng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-tinh/1320738/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.