Edit: Pei Pei
Bạch Nguyệt Quang kêu thảm thiết, khóc lóc van cầu: "Không muốn... A... Quá sâu... Quá sâu...."
Hoàng Đế cười dâm đãng xoa nắn tiểu thịt hạt: "Cây nào đâm quá sâu? Là cái phía trên hay cái phía dưới? Hmm?"
Bạch Nguyệt Quang run rẩy, tứ chi bị trói trụ bất lực phun ra nuốt vào hai cái cự vật, khóc lóc trả lời: "Đều... Đều quá sâu... Hậu huyệt cùng thư huyệt đều đau... Quá lớn... Hài tử... Đụng tới hài tử... A... Bệ hạ..."
Hoàng Đế biến sắc, càng thêm hung ác đem hai đại dương v*t nhồi đầy vào thân thể Bạch Nguyệt Quang: "Hài tử?"
Cuối cùng hắn cũng chú ý tới bụng dưới của Bạch Nguyệt Quang.
Bạch gia thiếu gia có một cái eo nhỏ mềm mại, nhưng hôm nay cái bụng bằng phẳng kia lại hơi nhô lên, bất lực mà ưỡn cao, bị hai cái long cụ của hắn thao càng thêm trướng.
Mang thai?
Mỹ nhân song tính thanh cao lãnh đạm vậy mà đã bị làm qua?
Là ai to gan như thế, dám vấy bẩn bảo vật thế gian khó có được này trước hắn!
Hoàng Đế nổi giận, không quan tâm đến Bạch Nguyệt Quang đang mang thai, như phát điên mạnh mẽ ra vào, tức giận chất vấn: "Là ai? Là ai đã làm ngươi! Bạch ái khanh! Ngươi nói cho trẫm! Ngươi nói cho trẫm là ai phá thân ngươi, khiến ngươi mang thai nghiệt chủng! Trẫm muốn giết hắn! Trẫm muốn giết hắn!!!"
Bạch Nguyệt Quang khóc lóc lắc đầu, bị làm đến trước mắt từng trận bạch quang: "Ta không biết... A... Ta thật sự không biết... Bệ hạ... Xin bệ hạ tha cho thảo dân... Thảo dân không chịu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-tinh-vo-nguyet/247627/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.