(*Thánh đản tiết: Lễ Giáng Sinh, âm độc Sheng Dan)
Rất nhiều năm về sau, thiên hạ thái bình. Ý nghĩa của thái bình chính là,người nhàn rỗi rất nhiều… bất luận thế nào, đám người nhàn rỗi này đềuvây quanh Hoàng Linh Vũ. Vui vẻ sống tách biệt ngoại thế, thỉnh thoảngtới phố chợ đánh nháo một phen.
Lương Tiểu Tiểu hiện tại đã qua hai mươi, như nguyện lấy được một người vợ trắng trẻo, còn trở thành cha của một bé gái.
Với thân phận trang nghiêm hiện tại hắn cuối cùng có thể thoát khỏi vậnmệnh bi ai không thể không giả nữ nhân kia, trở thành nhân vật lớn mộtbậc trong Lục Mang Lâu, hiện tại còn dẫn theo hai học sinh lớp đặc công.
Vì để cho hắn và phu nhân có một không gian phát triển tốt đẹp, trong cốcđặc biệt vì bọn họ dựng một gian trúc lâu giữa sườn núi, cùng với đám Lý Sảng làm hàng xóm láng giềng.
Nghe nói một hôm nào đó, đám mađầu giết người không chớp mắt này lại tới lê la tán dóc__ bổ sung câungoài lề, từ khi lão đại Hoàng Linh Vũ của Lục Mang Lâu và ‘vị đó’ củaNam Hàn quốc hòa hảo, từ ngữ mới lạ muôn màu muôn vẻ bắt đầu lưu hànhtrong thế giới này. Chẳng hạn gọi sư phụ là ‘lão sư’, chẳng hạn đổi sưhuynh thành ‘học trưởng’, chẳng hạn…
“Sinh đản, chơi trò gì đây, Hoàng đại sắp sinh đản?!!” (*Đẻ trứng: âm đọc: Sheng Dan)
Lương Tiểu Tiểu vẻ mặt kinh dị. Lúc đó hắn đang điều chế hương phấn cho phunhân của mình, tuy đã thoát khỏi nghề giả nữ nhân nhiều năm, nhưng thủthuật dù sao cũng không thụt lùi, chỉ là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-thuy-hong-lien/1403487/quyen-3-chuong-208.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.