Văn quan cầm cự không động, đột nhiên, lễ bộ Tần thượng thư dập đầu thậtmạnh, tiếng vang binh binh vang lên không dứt, người nghe đều cảm thấyđầu phình lên. Trong số văn quan không ít người là môn sinh của hắn, đều nhất tề quỳ xuống dập đầu nói: “Bệ hạ, tổ tông lễ pháp không thể xóa bỏ a!”
Hoàng Linh Vũ ôm tay nói: “Bệ hạ, thỉnh thứ cho ta lấy haivật lên.” Sau khi được cho phép, liền kêu nội thị mang thứ đã chuẩn bịsẵn trình lên.
Lệnh được truyền ra, ngoài cửa không lâu đã truyền tới tiếng bước chân, đến khi động tĩnh đó vào cửa, mọi người đều cảmthấy kỳ quái, nội thị một tay ôm một con gà trống, một tay bưng một cáibồn lớn ướt đẫm máu, dưới nách còn kẹp một bó cỏ, uy phong lẫm lẫm đivào. Nội thị đứng cạnh Hoàng Linh Vũ, thấp giọng nói: “Đại nhân muốn vật sống, liền chọn con dũng mãnh nhất.”
“Làm rất tốt, khó trách bệ hạ nói ngươi lanh lẹ nhất.” Hoàng Linh Vũ nói.
Thanh âm của họ rất thấp, các quan văn thân thể gầy yếu căn bản không ngherõ. Võ quan có vài người nghe được, hiểu ý cười cười, thì ra là trò nàyđã được bệ hạ gợi ý, vậy còn có gì đáng tranh chấp?
Quả nhiên,Hoàng Linh Vũ nói với Tần thượng thư: “Đại nhân có biết vạn năm trước,viễn tổ kính yêu nhất của chúng ta sống như thế nào không? Bọn họ ănlông uống máu, tay không săn thú.” Vừa nói, vừa ném con gà trống đó vềphía đám văn quan, “Thượng thư không phải muốn ép mình theo lễ sao.Thỉnh tuân theo đạo cổ nhân, bắt một con gà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-thuy-hong-lien/1403485/quyen-3-chuong-206.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.