Điều khiến Bạc Nhai nhẹ nhõm chính là, Hoàng Linh Vũ cuối cùng cũng có thểbuông được chuyện bên ngoài, an tâm ở nhà nghỉ dưỡng. Hắn vô cùng muốnđược ở nhà cùng Hoàng Linh Vũ, đáng tiếc năm trước Mộ Dung Nam Cẩn địnhra quốc hiệu, tự lập làm vương, liên lụy kẻ làm đệ đệ hắn cũng không thể an thân, trên quân vụ trên sử chính nếu có mâu thuẫn, không hiếm chỗbắt hắn phải ra mặt điều đình.
Nơi bọn họ ở cách cung đình không xa, cũng là sáng sớm canh năm gõ là phải dậy rửa mặt, xuất môn thượng triều.
Sáng sớm hôm nay, canh ba Bạc Nhai đã tỉnh rồi.
Trời vẫn còn tối, bên cạnh có tiếng thở quen thuộc, Bạc Nhai cảm thấy cằmcủa Hoàng Linh Vũ đang gác lên vai mình, hơi thở ấm áp như có như khôngthật trêu người. Hắn nhẹ xoay người, gác tay qua eo y. Khẳng định là dođã quá quen thuộc, Hoàng Linh Vũ không hề tỉnh lại, ngược lại giống chúchó con đang thời kỳ ăn bón, lắc lắc đầu, chui sâu hơn vào lòng BạcNhai.
Thấy y không bị mình đánh thức, hai tay Bạc Nhai liền ôm cả lên, kéo người vào lòng, từ tốn vuốt thẳng lại mái tóc dài xõa tung sau lưng y. Hắn không biết trong lòng rốt cuộc là cảm giác thế nào, khôngphải đặc biệt cao hứng cũng không phải đặc biệt sôi trào, chỉ là an antĩnh tĩnh muốn ôm y.
Hoàng Linh Vũ trước đây chịu đựng rất nhiều, tới mức hiện tại Bạc Nhai nghĩ tới tong lòng liền đau đớn khó chịu,chẳng qua điều đó cũng không thể giảm đi cảm giác hạnh phúc, vì sau đóhắn đã cản trở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-thuy-hong-lien/1403482/quyen-3-chuong-203.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.