Tiếng sấm ầm ầm không gián đoạn, gió len vào qua khe hở cửa sổ giống như cũng run động, cuối cùng người ngủ trên giường cũng tỉnh lại.
Mộ Dung Bạc Nhai mới hồi phục tri giác, liền lập tức bị cơn đau ầm ầm trở lạinhư cối giã chiếm lấy. Vì bị nỏ tiễn xuyên vào mà chìm vào hôn mê, hiệuquả xung kích một khi giảm yếu, độc tố liền bắt đầu phát huy hiệu lực.Cảm giác toàn bộ đều tập trung ở chỗ vết thương, quả thật là ngay cả kêu cũng kêu không ra tiếng, ngất cũng không thể ngất được, cả người giốngnhư bị đóng dính vào giường, thê thảm không trợ giúp.
Lý Sảngngồi cạnh đó thấy sắc mặt hắn tái nhợt, ngay cả màu môi cũng nhạt đếnkhông thấy được, run giọng hỏi: “Ngươi, ngươi vẫn ổn chứ?”
MộDung Bạc Nhai lộ ra một phản ứng có thể coi là nụ cười khổ, nói: “Độcquỷ gì đây, quỷ cũng không chịu được.” Giọng nói còn run hơn cả Lý Sảng.
“Không, không biết.” Hài tử này sắp khóc luôn rồi, Mộ Dung Bạc Nhai trong lúchôn mê sớm đã được y sinh chẩn trị qua, biết hắn trúng độc, nhưng lạikhông biết là trúng độc gì. Từ nhỏ tới lớn, Lý Sảng còn chưa có lần nàokinh hoảng như thế này. Người này là bằng hữu mà Hoàng đại rất coi trọng rất coi trọng, nếu vì hắn mà không thể sống nữa, hắn căn bản không biết bản thân còn mặt mũi nào mà gặp Hoàng đại.
Xa xa, trong tiếngpháo kích liên miên không dứt, đột nhiên truyền tới tiếng sáo rõ ràng dễ phân biệt, du dương đặc biệt. Lý Sảng nhất thời ngây ra, tiếp theochính là cuồng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-thuy-hong-lien/1403470/quyen-3-chuong-191.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.