Chương trước
Chương sau
Kim vương gia đối đãi với Diêm Phi Hoàng rất khác biệt, ngay cả doanhtrướng cũng có đãi ngộ đặc thù. Vì phân biệt doanh địa của Diêm PhiHoàng và những tướng lĩnh khác, còn làm một vòng rào vây cao hơn mộtngười bên ngoài khu vực mười mấy tòa lều trướng. Đây quả thật có thểkhiến bộ hạ của Diêm Phi Hoàng có bí mật nhất định, nhưng hiện tại, thìlại thuận tiện cho bọn người Hoàng Linh Vũ hành động. Tới lúc này, vẫnchưa ai phát hiện trong rào vây xảy ra chuyện gì.
“Giỏi a!” Hoàng Linh Vũ xách áo Diêm Phi Hoàng lên, cứ như vậy kéo thân thể to lớn củahắn lên, khóe miệng mang theo nụ cười âm lạnh, “Ta nhớ lúc đó ngươi vẫncòn mang kiểu tóc Đại Yến chứ không phải chỏm tóc đồng tiền hiện tại,thì ra là sau khi gặp ta mới đầu nhập vào Nam Hàn. Trước đó sao lại độtnhiên nhớ tới chuyện muốn tìm Sí Diệm và Bạc Nhai để lùng [Cố Ảnh] a [Tự Liên] gì đó nữa. Hừ hừ, cư nhiên còn muốn đòi ‘lễ vật’, không thànhthật nói cho rõ, hôm nay ngươi đừng mơ được hoàn chỉnh đi ra khỏi đây.”
“Tiểu, Tiểu Hoàng, ngươi có thể buông tay ra không, ta thành thật nói làđược.” Diêm Phi Hoàng không biết làm sao nói. Tình cảnh này quả thậtchính là vương gặp vương, tấc có kẻ chết, khi hắn gặp Hoàng Linh Vũ, thì chỉ có thể mang thân phận ‘tướng quân’.
“Nói ra thì dài lắm, nhưng kỳ thật cũng rất đơn giản, ta chỉ là muốn sát nhập bảy nước là được.”
Hoàng Linh Vũ trừng to mắt: “Sát nhập, là được rồi? Đầu ngươi bị trúng gió à, ngươi xem đây là sát nhập công ty sao, ta thấy đợi chúng ta đều thànhtro rồi còn chưa thấy được ngày đó nữa là.”
“Nếu dựa vào thiết pháo lựu đạn, nếu có thể chế tạo ra súng đạn dễ dàng thuận tiện, ta nghĩ rất nhanh sẽ thành công thôi.”
Diêm Phi Hoàng rất nghiêm túc nói, “Cái lúc tám nước liên quân dấy lên chiến tranh Nha phiến, không phải cũng chỉ có lác đác mấy ngàn người sao, chỉ dựa vào thuyền chắc lợi pháo đã có thể đánh lấn hơn nửa Trung Quốc sao. Ta nghĩ, chắc là được__ tiền đề là ngươi không cản trở.”
HoàngLinh Vũ đỡ trán nói: “Dấy lên chiến tranh Nha phiến là nước Anh, cho dùlà trận chiến Nha phiến thứ hai, cũng là Anh Pháp liên quân. Căn bảnkhông có tám nước liên quân cùng dấy lên chiến tranh Nha phiến gì đó cảđược không…”
Mặt Diêm Phi Hoàng trận xanh trận trắng, vỗ bàn lo lớn: “Ngươi đừng ngắt lời được không, nghe ta nói cho xong!”
Một tiếng gầm lớn khiến đám người của Hoàng Linh Vũ bên ngoài bị dọa nhảydựng. Mấy tiểu bối vô cùng khẩn trương len lén nhìn ra ngoài rào vây,nhưng thấy vẫn không có ai chú ý tới bên này, ngưng thần lắng nghe độngtĩnh bên ngoài, lại thấy chỗ trạm gác không xa có người thấp giọng nói:“Không biết là tên ngốc không có não nào chọc giận Kim lão mưu, hắn đãrất lâu không nổi bão như thế rồi, thật hoài niệm.”
Một tiểu binh khác phụ họa: “Đồng cảm đồng cảm, gần đây luôn là mưa nhỏ, thật vô vị.Chẳng qua tên ngốc đó cũng thật sự là, biết rõ Kim lão mưu không giỏi ởgần mấy kẻ ngốc, còn đi vào trong vòng ba trượng chi để bị mắng.’
Mấy tiểu bối thầm nghĩ, Hoàng đại không phải kẻ ngốc gì cả, kẻ ngốc là đámtiểu tốt các ngươi, tiếng vang lớn như vậy mà cũng không tới nhìn thửmột chút.
Mà những người này đều không biết, hiện tại Diêm PhiHoàng rất ghét giao lưu với người giảng lý giảng không thông, nguyênnhân chính là do một chuyện cũ rất nhiều năm trước không thể không nhắcdính tới Mạc Xán.
Quay lại vấn đề, Diêm Phi Hoàng ngắn gọn nóicho xong dự định của mình, một là ngươi nguyện ý ủng hộ ta thì lưu lại,không nguyện ý ủng hộ thì cút đi, xong ngồi yên trước mặt Hoàng Linh Vũđợi y trả lời.
“Sát nhập đồng nghĩa hòa bình__ Đầu của ngươi bịcửa kẹp hả! Thiên hạ phân lâu tất hợp, hợp lâu tất phân, Tần thủy hoàngthống nhất bảy nước cũng chỉ trị được hai thế.” Hoàng Linh Vũ nói mấycâu, chậm rãi dừng lại, càng nghĩ càng thấy không đúng, lầm bầm tự nói:“Không đúng, đạo lý rõ ràng như thế ngươi không thể không nghĩ tới…”
Diêm Phi Hoàng lặng yên không nói, thật ra hắn cũng không cần đời đời thếthế đều thống nhất, chỉ cần gần trăm năm không có chiến loạn. Theo dựtính của hắn, chiến hỏa năm năm có thể đổi lấy hòa bình gần trăm năm,chỉ cần nuốt gọn Yến quốc có thực lực mạnh nhất trong bảy nước, nhữngnước nhỏ khác cũng chỉ có thể nghe gió mà theo. Ít nhất trước khi hắn và Hoàng Linh Vũ nhập thổ, có thể bảo đảm trạng thái này là được.
Hoàng Linh Vũ nghiêm túc hỏi hắn: “Diêm, đánh xong rồi, ngươi sẽ làm gì?Ngươi không sợ trong quốc thổ phân tranh không dứt, đấu đá tranh giànhphân liệt? Dưa hái xanh không ngọt, dù sao là quốc thổ trải qua chiếntranh mà có, muốn thái bình thuận lợi thống nhất kéo dài là không thể.Ngươi đừng quên, Thanh triều kiến quốc bao nhiêu năm, tổ chức phản Thanh phục Minh cũng tồn tại bấy nhiêu năm.”
“Nếu có thể diệt sạch các thế lực của Nam Hàn, thao túng hoàng đế, có thể bảo đảm trăm năm vô lo.”
“Ngươi định cả đời đều bị vây trong hoàng triều? Vậy không giống ngươi, ngươikhông phải vẫn luôn thích cuộc sống tự do tự tại sao.”
Diêm PhiHoàng nhàn nhạt đảo mắt qua một bên, trong góc tối tăm yên tĩnh khôngphát ra chút thanh âm, chỉ là trầm mặt. Tại sao hả, chỉ là vì chuộc tội. Cho nên cam nguyện bị vây khốn trong này. Tâm nguyện này không cầnngười hiểu rõ, đây là hắn quyết định phải làm, có nhiều người phản đốicũng không thể thay đổi quyết tâm của hắn.
Hắn là người ích kỷ,cho nên chỉ cần trước mắt thấy được, chỉ bảo vệ thứ trong lòng. Nhữngviệc những người khác, không nằm trong phạm vi quan tâm của hắn. Thậmchí những chuyện hắn làm, cũng chỉ là vùi đầu vào làm, mà không hy vọngngười khác biết.
Thậm chí mấy năm nay vùi đầu vào triều đườngtranh đấu, chiến tranh âm mưu nhiều, cũng dần có thể quên đi chuyện quákhứ. Lấy đó giải ưu, lấy đó quên sầu, lấy đó để dừng chân nơi thế gian,dần tìm lại ý nghĩa sinh tồn.
Hoàng Linh Vũ và hắn nhìn nhaukhông nói, giống như khốn cục kiếp trước. Y không tán thành chuyện DiêmPhi Hoàng làm, Diêm Phi Hoàng lại không nguyện ý giải thích cho chuyệnmình làm. Trong suy đoán và che giấu, hai người đồng thời chìm vào mêcung, tiến lùi đều tìm không được đối phương.
Nhưng có một điểm y dám xác định__ hai người ai cũng không muốn làm kẻ địch của nhau.
“Ta từ trong huyệt mộ đi ra, thấy được thi thể của ngươi.”
“Ân.” Diêm Phi Hoàng đáp nhẹ nhàng, chỉ cần tưởng tượng bộ dáng lê lết của thi thể mình liền cảm thấy toàn thân không thoải mái.
“Trong tay ngươi cầm xẻng, rốt cuộc là muốn vùi ta sâu thêm một chút hay là muốn đào ta ra?”
“…” Diêm Phi Hoàng suy nghĩ một lúc, mới không cam không nguyện nói: “Đào ra.”
Hoàng Linh Vũ tức giận đánh một cái vào đầu hắn, mắng: “Còn cần nghĩ lâu thếhả! Ngươi che giấu riết thành quen rồi phải không, ta thấy nên đặt chongươi biệt hiệu A Man cư sĩ đi.”
“Đừng, ta không có hứng thú với Tào Tháo, gọi là Khổng Minh tiên sinh thì tốt hơn.”
Hoàng Linh Vũ không phỉ nhổ hành vi tự luyến của đối phương, giương mắt dòmtay mình, lầm bầm nói: “Diêm, ngươi nhanh chóng đầu nhập quân ta đi, sau đó lập tức cạo cái bím này đi, sau đó bắt đầu để đầu đinh cũng chỉ mấtmột thời gian thôi__ cái ót của ngươi, cảm giác khi đánh lên thật buồnnôn mà.”
__
Mộ Dung Sí Diệm ngồi trong góc, tùy tiện nhặtmột nhánh cây lên, vẽ loạn dưới đất, mấy người bên cạnh nhìn, cũng không biết hắn đang vẽ bùa hay là viết thiên thư. Mộ Dung Sí Diệm thực sự quá nhàm chán, thỉnh thoảng lại ngẩng đầu nhìn lều trướng Hoàng Linh Vũđang ở, nhưng vẫn không thấy người ra, chỉ nghe thấy tiếng nói chuyệnlúc cao lúc thấp, có thể đoán được Diêm Phi Hoàng đã bị áp chế rồi.
Hắn đang muốn đi hỏi Mộ Dung Bạc Nhai, lúc nào Hoàng Linh Vũ mới có thể đira, đột nhiên lại chú ý thấy tiếng sạt sạt đang đi về phía này, nhìntheo hướng đó, chỉ thấy lão đại Nhạc Huy không cao hứng xách Cao Quảnvừa rồi mới ‘quy thuận’ tới.
Mộ Dung Sí Diệm phủi phủi bụi đất, đứng lên, hơi chút kiêu ngạo nhìn người xa lạ không biết tốt xấu này.
Nhạc Huy nói: “Tuy có phần không đúng lúc, nhưng mà… đây là đồng học củachúng ta, cũng chính là người cùng phòng học sách, Cao Quản. Hắn có vàivấn đề hơi khó mở miệng muốn cùng ngươi nghiên cứu trao đổi.”
Khi nhìn sang Cao Quản, chỉ thấy người này thể hình cương kình, trong mắtlộ ra mục quang khao khát không phù hợp với hình tượng quân nhân thậmchí đạt tới mức sùng bái, quả thật giống như một con sói lúc nửa đêm,phát ra ánh mắt thèm muốn.
Sau khi vào trong rào vây của Diêm Phi Hoàng, nhiệm vũ hóa trang dịch dung coi như đã đạt thành, mọi người đều xóa bỏ hóa trang trên mặt. Vì thế đồng học Cao Quản lập tức phát hiệnra mỹ nhân dù chiêm bao cũng khó cầu. Thân là chức nghiệp họa sư tiêuchuẩn, Mộ Dung Sí Diệm trước mắt tuyệt đối một khuôn mẫu nhân thể khôngthể bỏ qua__ Chỉ nghĩ riêng đến chuyện thân thể được che phủ dưới lớp yphục này hấp dẫn người tới mức nào, nếu trang điểm nhẹ lên, nét lạnhnhạt nơi khóe mắt sẽ biến thành phong tình yêu dị, Cao Quản liền cảmthấy một cỗ máu nóng xông thẳng lên đầu. Còn về việc chấp bút mài mực,họa lạc trên giấy, miêu tả tư thế động nhận, chỗ ngọt ngào mỹ miều trong đó, không phải họa sư nhất lưu thì không thể lĩnh hội!
Chú ýthấy vẻ mặt lộ ra không vui của Mộ Dung Sí Diệm đối với mình, Cao Quảnvội vàng chỉnh trang lại ánh mắt thần sắc, bắt đầu giao thiệp gian nan.
=== ====
Chú thích:
Chiến tranh nha phiến: hay Các cuộc chiến Anh-Trung là hai cuộc chiến xảy ragiữa thế kỷ 19 (1840 – 1843 và 1856 – 1860) gây nên xung đột kéo dàigiữa Trung Quốc dưới triều Mãn Thanh và đế quốc Anh. Trong cuộc chiếnlần thứ hai, Pháp, Nga và Hoa Kỳ đã kề vai sát cánh cùng Anh để đánhTrung Quốc.
Nguyên do cuộc chiến tựu quanh việc chính phủ Anh đòi quyền tự do buôn bán nha phiến từ Ấn Độ thuộc Anh sang Trung Quốc trong khi nhà Mãn Thanh có lệnh nghiêm cấm.
Trung Quốc hoàn toàn thấtbại trong hai cuộc chiến với hậu quả phải công nhận thương quyền buônnha phiến của ngoại quốc. Hơn nữa triều đình Mãn Thanh phải ký các hiệpước bất bình đẳng, chịu mở nhiều cảng cho các nước ngoài vào thôngthương. Hồng Kông thì bị cắt làm nhượng địa cho đế quốc Anh. Nhiều nướcđế quốc (Đức, Pháp, Nhật, Nga,…) khác theo chân nước Anh và đã buộcTrung Quốc phải chấp nhận nhiều điều kiện bất bình đẳng ngay trên đấtTrung Quốc. Mối nhục này của triều đình Mãn Thanh trước các cường quốcTây phương là ngòi lửa góp phần cho cuộc khởi nghĩa Thái Bình Thiên Quốc (1850 – 1864),rồi Nghĩa Hòa Đoàn (1899 – 1901) và cuối cùng là Cáchmạng Tân Hợi, kết thúc thời đại phong kiến Mãn Thanh (1911).
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.