“Này, Hoàng đại, ngươi xác định chúng ta thật sự muốn mặc thứ này vào?” LýSảng kéo góc áo che gió của mình, đây là một tấm áo che gió màu tạpnham, đương nhiên không phải là hiệu quả nhuộm màu, mà là hiệu quả donhững miếng vá đấp vào.
“A, đây là tự nhiên! Lẽ nào ngươi không cảm thấy cái này rất sốc sao.” Hoàng Linh Vũ đáp.
Nhạc Huy hừ lạnh một tiếng, tựa hồ cảm thấy được phục sức phẩm vị thấp kém như thế không đáng lọt vào mắt mình.
Lúc này, Hoàng Linh Vũ và Mộ Dung Bạc Nhai cùng cưỡi một con ngựa, hai câynạng đều đặt trên lưng ngựa của Mộ Dung Sí Diệm, hai tạp toái Tì Bà vàCầm Sắt thì để cho Lương Tiểu Tiểu, Lý Sảng tự quản lý. Trên tọa kỵ củaTrình Bình và Nhạc Huy thồ lương thực của mọi người. Mọi người đều tựdắt theo một con ngựa.
Còn về đối tượng trọng phạm Mạc Xán, bị điểm huyệt, dây thừng bảng to cột chặt, để Thu Nhược Thủy lo.
Tì Bà và Cầm Sắt đáng thương còn bị ‘cải đầu đổi mặt’__ đây là tất nhiênrồi, vì Lương Tiểu Tiểu dùng diện mạo của Tì Bà, Lý Sảng thì giả thànhCầm Sắt.
Thủ pháp hóa trang của vị tiền nhậm lão đại Mộ Dung SíDiệm của Bằng Tổ này cũng không tệ, phẫn thành một nam tử yếu đuối tướng mạo bình thường. Thủ pháp hóa trang của hắn suốt đường được mọi ngườitán dương hết sức. Mộ Dung Sí Diệm thì không hiểu hỏi: “Cải trang tựnhiên phải cải cho giống, Lương Tiểu Tiểu cũng giả rất sinh động, lạinói, lẽ nào thủ pháp điêu luyện không phải là điều nên có sao?”
Lý
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-thuy-hong-lien/1403450/quyen-3-chuong-171.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.