Mộ Dung Sí Diệm được Trình Bình dẫn tới chỗ khác ngủ, tâm ý thỏa mãn mangtheo túi lớn được chủ nhân cho là chiến lợi phẩm__ thức ăn mỹ vị.
Hoàng Linh Vũ và Mộ Dung Bạc Nhai lặng lẽ nằm trong lều trướng, hai người kéo đệm lại sát nhau, lấy chăn phủ lên cả hai. Hoàng Linh Vũ nằm nghiêngtrong chăn, ôm chặt Mộ Dung Bạc Nhai, cũng bị hắn ôm kín kẽ.
“Talúc ở đại học là học khảo cổ… chính là rất gống kim thạch học hiện tại.Lão sư gặp chúng ta, bài học đầu tiên chính là hoài nghi__ chúng ta thấy được, nghe được, chuyện trên thế giới đa dạng nhiều loại, chỉ có khôngngừng hoài nghi, phủ định, mới có thể từ trong đó tìm được chân lý…những cạm bẫy người khác lạm dụng, những lý luận bị người thổi phồngthành thần thoại, đều là phí lời. Vì trong ba thành chân lý có xen tạpbảy thành dối trá, như vậy những tri thức ngươi học được đều biến thànhnhững điều ngụy biện che mắt bịt tai người.”
“Vậy hắn quả thật là một lão sư tuyệt vời.”
“Giáo trình của chúng ta bên đó, còn có thể đặt tiến trình lịch sử nhân loạivào một cái khuôn cố định. Chẳng hạn như loại hình quốc gia nào là xãhội ăn thịt người, loại hình quốc gia nào là xã hội công bằng chínhnghĩa a, đều có một bộ lý luận riêng… cho nên hắn bảo chúng ta quên hếttoàn bộ quyển sách đó. Ngươi cho là thế nào?”
Mộ Dung Bạc Nhai nỗ lực suy nghĩ lời của y, tuy rất nhiều từ ngữ đều không mấy quen thuộc,nhưng tựa hồ đã từng nghe Diêm Phi Hoàng nói qua, lại thêm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-thuy-hong-lien/1403447/quyen-3-chuong-168.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.