Từ cổ tới nay, trong loạn quân chỉ cần bắt tướng lĩnh quân địch, thì luônkhiến quân địch không chiến mà loạn, thậm chí chỉ cần bẻ gãy soái kỳcũng có thể đánh tan sĩ khí của đối phương. Nhưng đối với Nam Hàn, côngpháp này rõ ràng không có tác dụng, nguyên nhân nằm ở chuyện Đại Yếntrọng văn khinh võ, võ tướng xuất chinh vẫn còn phải có văn quan đicùng, quyền hạn lớn nhỏ cũng không được xếp theo quân hàm, thậm chí ngay cả khi đại tướng tử chiến cũng không thể nhanh chóng thay thế tướnglãnh, ngược lại bắt đầu vì tranh quyền mà nội chiến, không cần ngoạiđịch tấn công cũng tự chiến loạn trước.
Bạch Long nghe Lý Sảnggiải thích như thế liền hiểu rõ rất nhiều, quả nhiên không thể dùngthường thức để tác chiến với người Nam Hàn. Cho nên giết Bạch Lang Vương cũng sẽ không có ảnh hưởng gì lớn đối với quân địch, nhưng tại sao lạitạo ảnh hưởng lớn tới quân ta chứ?
Lý Sảng nói: “Có câu ‘biếtđịch biết ta trăm trận trăm thắng’, chúng ta tốn bao nhiêu sức lực đểnghiên cứu Bạch Lang Vương này, mỗi một trận chiến từ khi hắn mười batuổi theo phụ thân lên chiến trường cho tới hôm nay, tổ chiến sử củachúng ta đã tập hợp lại, ngay cả mưu sĩ quen dùng của hắn sẽ đề ra kiếnnghị thế nào, áp dụng hay không áp dụng, cũng nghiên cứu kỹ lưỡng. Nếulúc này tạm thời đổi thành phó tướng chỉ huy, như vậy sự nắm chắc củachúng ta đối với họ khẳng định không lớn bằng lúc Bạch Lang Vương thốngsoái.”
“Thì ra là nguyên do này, bình thường ta thấy tổ chiến sửai nấy đều tản
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-thuy-hong-lien/1403416/quyen-2-chuong-137.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.