Hoàng Linh Vũ ngây ra, thầm rủa gia hỏa này thật là mẫn cảm, chẳng qua nghĩkỹ lại thì, nếu không mẫn cảm ở phương diện này, thì cũng không phải lànam nhân rồi. Vì thế: “Ngươi cứ yên tâm đi, đệ của ngươi không phải lànam nhân sao, chúng ta sao có thể trở thành phu thê thật sự.”
Mộ Dung Bạc Nhai vừa thở một hơi, lập tức giật mình, lớn tiếng nói: “Không đúng! Chính là nam nhân mới nguy hiểm a!”
Hoàng Linh Vũ thở dài, hết đường, hận không thể rèn sắt khi còn nóng kẹp ngay cổ Bạc Nhai, lắc lư trước sau, vừa mắng: “Cái thứ không ra gì cả ngàynghĩ bậy nghĩ bạ nhà ngươi, nam nhân cũng không được nữ nhân cũng khôngđược, đệ của ngươi cũng không được muội của ngươi cũng không được, ngươi rốt cuộc muốn ta phải thế nào!”
“Không, không, không dám.” BạcNhai hít thở khó khăn biện giải: “Không dám nữa không dám nữa, ngươi tha cho ta lần này đi, lần sau ta không dám nghĩ bậy nữa.”
HoàngLinh Vũ mới buông tha cổ hắn, phát hiện trên trán đối phương còn đổ mộttầng mồ hôi lạnh, nghĩ nghĩ hắn rõ ràng võ công rất tốt, nhưng lại mặcmình lay lắt, hơi cảm thấy áy náy, cuối cùng vẫn nói: “Được, ngươi đihỏi thử Trình Bình và những học sinh đó của ta đi, ở sau lưng ta bọn họnói thế nào về ta và Sí Diệm còn tưởng ta không biết sao? Ngươi hỏi xong sẽ không còn phải do dự lo lắng nữa.” Thì ra những từ ngữ kiểu như ‘hai nam thụ thụ bất thân’, Hoàng Linh Vũ vẫn là có nghe qua.
Trờicòn chưa sáng đã tỉnh táo, Mộ Dung
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-thuy-hong-lien/1403410/quyen-2-chuong-131.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.