Lộ Thị Tửu bị Trình Bình trừng mất hứng, vì thế lại gần Mộ Dung Bạc Nhaibẩm báo nhỏ vào tai hắn. “Người này không phải thứ tốt lành, trong BằngTổ tuy võ công chỉ ở vị trí thập cửu, nhưng vì sở trường tinh nhất làthuật khảo vấn hình tù, trong Bằng Tổ chiếm hàng đầu, cũng thường xuyênra vào phủ Mộ Dung Nhuệ Việt.”
Mộ Dung Bạc Nhai chợt nhớ tới mộtchuyện, trong lúc chiến đấu hắn có thể cố ý tránh không nhìn tới, đểtránh nhiễu loạn phân tâm. Mà lúc này, không thể tiếp tục bỏ lơ nữa. Hắn để Lộ Thị Tửu cùng những đồng bạn khác vội vã chuẩn bị chuyện ly khai,bản thân thì đi tới chỗ Hoàng Linh Vũ.
Cự ly không xa, chỉ cầnhai ba bước đã tới trước mắt. Hoàng Linh Vũ sớm đã thuận theo khung cửangã ngồi dưới đất, ngước đầu nhìn Mộ Dung Bạc Nhai nói: “Lần này ta thật sự không thể đi rồi, làm phiền ngươi xem thử nên làm sao thì làm thế ấy đi.”
Cái gọi là ‘không thể đi’, theo như lý giải bình thường,hoặc là vì mệt mà đi không nổi, hoặc là vì không muốn đi mà không đi.Nếu là hai giải thích này, đối với Mộ Dung Bạc Nhai mà nói đều không cógì không tiện xử lý. Nếu mệt thì khiêng đi, không muốn đi thì dù cầm dao kề cổ y cũng phải bức y đi. Nếu còn không đi, lão biến thái Mạc Xán đósẽ cuốn bụi trở lại.
Nhưng khi thật sự nghe Hoàng Linh Vũ nói racâu ‘không thể đi’, Mộ Dung Bạc Nhai lại cảm thấy vô cùng không tốt,những từ ngữ nghe vô cùng bình thường như thế, nhưng khi lọt vào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-thuy-hong-lien/1403359/quyen-2-chuong-80.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.