Hoàng Linh Vũ còn chưa đọc xong được ba câu, người ở đương trường đã ngốc hết phân nữa, đợi đọc xong rồi, thì toàn bộ đều ngốc. Qua một lúc, Mộ DungBạc Nhai đột nhiên chợt giật vai, vội ổn định thân hình trốn sau lưngMạc Am, may mà hắn lanh lẹ, lại không ai chú ý, cho nên tránh rất khéo.
Mộ Dung Sí Diệm có chút không xác định nói: “Có thể nào nói lại một lần không?”
Hoàng Linh Vũ lại thuật lại một lần, Mộ Dung Sí Diệm lần này toàn bộ hiểu rõ, lại nhìn biểu tình của những người ngồi đó, hoặc ngay như tượng gỗ hoặc thầm thì to nhỏ khổ sở suy nghĩ, thế là bạo phát ra một trận cười lớn,cong lưng vỗ mạnh lên bàn.
“Sao vậy, buồn cười như thế sao?” Lưu Mục kỳ quặc nói.
“Lấy bút mực tới, ta viết ra ngươi sẽ hiểu.” Sí Diệm rất hào phóng.
Quý nhân văn nhân hội họp, bút mực không thể thiếu, không bao lâu đã chuẩnbị xong. Mộ Dung Sí Diệm bảo Hoàng Linh Vũ thuật lại một lần, hắn viếtlại như rồng bay phượng múa, chính là câu chuyện Thi Thị thực sư. Nhưngđến mấy chữ cuối cùng, Sí Diệm lại đoán không ra nội dung gì, hỏi: “Mấychữ sau cùng là ý gì?”
“A!” Hoàng Linh Vũ ngạc nhiên, vỗ đầu hốihận nói: “Trước đây khi tiên sinh dạy học, bảo chúng ta ‘hãy thử giảithích chuyện này’, vừa rồi lúc kể quá gấp, nên nói luôn cả câu nói củatiên sinh ra.”
Y nói như thế, những người khác lại nhìn những thứ được viết trên giấy, mới phát hiện toàn bộ những âm này đều là âm phátra cần để mở khóe miệng.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-thuy-hong-lien/1403327/quyen-1-chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.