Ngay khi Tiểu Thu thấy Hoàng Linh Vũ đằng sau lưng ‘Bốc Lão Mạo”, sớm đãđoán ra thân phận của y, quay lại dùng mục quang nghi hoặc nhìn Mộ DungBạc Nhai.
“Hắn là hàng lần này ta lấy được ở ngoài, tên Lâm TụcPhong.” Mộ Dung Bạc Nhai nói, vì hoài nghi là hậu nhân Lâm gia, khi đặctên cũng mang theo chữ Lâm.
“Lâm Tục Phong a… vừa hay, ta tênTiểu Thu, tên của hai chúng ta nghe tới là cảm thấy ngay giống một đôi,tục tục thu phong__ Ngươi nói xem đúng không, Bốc gia?” Thanh âm của hắn rất mềm mại, động tác ái muội bám càng thêm chặt.
“Đúng đúngđúng.” Mộ Dung Bạc Nhai vừa nói vừa không dấu tích rút tay ra khỏi vòngôm của Tiểu Thu, không biết tại sao, lần này hắn vào Tần Hoài lâu khôngcòn dám trêu ghẹo cùng người khác nữa, vì sau lưng đi theo Hoàng Linh Vũ hay sao, khiến hắn thấy rất ớn người, cảm giác như có gai nhọn đâm saulưng.
“Vậy ta đi qua đó trước.” Tiểu Thu nhìn bộ dáng của hắn, cuối cùng bỏ qua cho Mộ Dung Bạc Nhai, vội vàng bỏ đi.
Lúc này mới dám thở phào, không muốn lại gặp phải một đám công tử bị đánhgiá xong trở về. Mười mấy người đó cũng quen biết Bốc Lão Mạo và Bốc Nhị Mao, chắc chắn sẽ vui mừng chào đón, ríu rít nhộn nhạo vô cùng náonhiệt.
Hoàng Linh Vũ có chút nhàm chán theo sau lưng hai người,tuy không thiếu người cọ cọ vào người y, may mà ‘Bốc Lão Mạo’ vội quagiải vây. Y lại không biết Mộ Dung Bạc Nhai thật ra đang thầm kêu khổ,chỉ cảm thấy khi được nhìn Mộ Dung Bạc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-thuy-hong-lien/1403325/quyen-1-chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.