Một bóng người đưa nàng từ ngọn lửa cứu ra, khuôn mặt của nàng đã gần như không còn nguyên vẹn nữa, nhìn một nửa mặt bị thương rất dữ tợn, một bên mặt còn lại cũng rất khủng bố. 
"Nam Cung Ngạo, ngươi không yêu nàng một chút nào sao?" Người này vỗ về bên mặt bị cháy của nàng, cảm giác chạm vào làn da bị cháy của nàng làm cho ngón tay hắn dừng lại một chút. Ly Nhi cúi đầu nhìn thi thể đứa trẻ máu thịt lẫn lộn, thần sắc mờ mịt, hắn vỗ về sự hỗn độn trên mặt nàng, hắn biết nàng đã quên hắn là ai. 
Nhưng Nam Cung Ngạo làm sao có thể quên, ở Vọng Nguyệt U Lâu không thấy được thi thể hắn ta, hắn biết người này còn chưa chết. Cho dù đã gầy đi rất nhiều nhưng chỉ cần liếc mắt hắn đã có thể nhận ra. 
"Không hiểu ngươi đang nói cái gì?" Ngữ khí vẫn lạnh băng như cũ, trong lòng lại nổi lên một trận đau đớn, thời khắc lửa cháy lên, trong đầu hắn đột nhiên hiện lên một ý nghĩ từ nay về sau không thể thấy nàng nữa vậy...vậy Nam Cung Ngạo phải làm sao bây giờ? 
Vì sao, vì sao còn nghĩ như vậy, đó không phải là yêu sao. 
"Ngươi một chút cũng không yêu nàng sao?" Hạ Hoài Chi khí thế bức người. "Ta làm sao có thể yêu một nữ nhân bẩn như vậy." Ánh mắt không nhìn nàng, Nam Cung Ngạo cúi đầu xem ngón tay của mình. 
Nghe vậy nữ nhân đứng bên cạnh Hạ Hoài Chi chậm rãi ngẩng đầu lên, nhìn hắn, liếc mắt một cái lại chậm rãi cúi đấu xuống. 
"Trên 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-thuong-thi-yeu/1855214/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.