"Dẫn người, xóa sạch Vọng Nguyệt U lâu." Nam Cung Ngạo ôm Ly nhi trở về, nói với tỳ nữ canh giữ trước cửa. 
Nam Cung lão phu nhân nhìn con trai, chính xác là nhìn người trong lòng hắn, nữ nhân này... là ai? 
Vọng Nguyệt U lâu không còn tồn tại, từ nay về sau, trên giang hồ không còn nơi này. Nam Cung Ngạo vỗ về người trong lòng, ôn nhu nói: “Ly Nhi, hãy quên đoạn thời gian này đi, chúng ta bắt đầu lại một lần nữa, có được không?” 
Nhưng, không tìm được Hạ Hoài Chi, thi thể cũng không thấy. Khi nghe lão phu nhân nói như vậy, Nam Cung Ngạo đang chải đầu cho Ly Nhi, mái tóc đen dài như vậy, có chút rối, nhưng lập tức trở nên gọn gàng, khóe miệng hắn khẽ cười. 
Vụng về đem trâm lưu ly cố định mái tóc đen, cúi đầu nhìn thử, vội trút trâm ra, để mặc cho mái tóc dài xõa xuống, mê người như vậy, làm cho hắn có chút ngẩn ngơ. 
Mà Nam Cung lão phu nhân, liếc mắt thấy được đóa mạn châu sa trên trán nàng, một bông hoa, nở rộ trên khuôn mặt nhợt nhạt, ngũ quan xinh xắn, làm cho người khác nhìn thấy cũng bất ngờ bị mê hoặc. 
Thi yêu! Hai chữ này nổ tung trong lòng bà, bà hơi lui về phía sau một bước, là thi yêu mang đến điềm xấu trong truyền thuyết, sao lại có thể tồn tại, mà còn... mê hoặc con trai bà. 
Nam Cung Ngạo chỉ biết chính mình rất thích nàng, nhưng lại không ngờ đã yêu đến như vậy. Ban đêm ôm nhau, Ly nhi nằm trong lòng hắn, ngẩng đầu tò mò 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-thuong-thi-yeu/100428/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.