Hạ Hoài Chi thế nhưng lại ra tay tương trợ, điều này làm Nam Cung Ngạo thực không ngờ. 
"Không cần kinh ngạc, đều cùng mục đích mà thôi.", thanh âm Hạ Hoài Chi tuyệt không có chút cảm xúc. "Điều kiện gì?" 
" Sau khi thành công, nơi này thuộc về ta." "Thủy Hỏa đường không có vấn đề sao?" "Ta không có vấn đề, bọn họ có vấn đề gì!" 
Thính Đào Tiểu Cư, hai người nhìn như ngươi tới ta đi, một bộ lạnh lùng, lại còn dùng bí ngữ âm thầm nói chuyện với nhau. 
"Ta đồng ý.", trên mặt Nam Cung Ngạo không có biểu tình gì, vì thế Hạ Hoài Chi thu kiếm, toan đi ra cửa lại thấy bóng dáng màu trắng kia trốn ở trong phòng nên phi thân bế nàng ra, khiến nàng kêu lên một tiếng thét chói tai. 
Nam Cung Ngạo chau lông mày, Hạ Hoài Chi cười đến đặc biệt, nói: "Ta muốn bổ sung điều kiện, thêm nàng ta nữa." 
Nàng mở to mắt nhìn Nam Cung Ngạo, hồi lâu, Nam Cung Ngạo phất tay nói: "Ngươi cứ mang đi." 
Hạ Hoài Chi vì thế bế Ly Nhi bước đi, nàng vẫn giãy dụa mãnh liệt, thanh âm cũng cất cao gọi: "Ca ca!" 
"Đi cùng hắn đi." 
Nam Cung Ngạo quay đầu nhìn nàng, lãnh đạm nói. Vì thế Ly Nhi lại trở lại im lặng, để mặc Hạ Hoài Chi ôm đi, ra khỏi Thinh Đào Tiểu Cư. Đợi cho người dần dần đi khuất, Nam Cung Ngạo rút kiếm trong tay áo ra nhẹ vuốt ve, phảng phất nhớ đến gương mặt 
lạnh như băng của người đàn bà mười năm trước. 
Nam Cung Ngạo vẫn như cũ làm tròn chức trách canh giữ 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-thuong-thi-yeu/100418/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.