Thân thể trắng nõn trước mặt hắn phủ dầy một làn nước đỏ hồng, bốc mùi thơm phức. Nhắm mắt hít một hơi sâu nơi cổ Tiểu Lâm, mùi rượu hoà lẫn mùi của bại hoại này qủa là mê người.
Ngoạ Hổ nhẹ nhàng dùng lưỡi liếm từng chút,từng chút rượu trên cơ thể Tiểu Lâm, mùi vị thật tốt, hắn nhắm hờ mắt khẽ gầm gừ:
– Rượu ngon!
Tiểu Lâm bị chiếc lưỡi ma lanh ra sức liếm lộng khiến cậu nhột đến cười không ra hơi:
– Aha…đại…vương… haha…nhột…haha…
Ngoạ Hổ khoé môi khẽ nhếch, chiếc lưỡi càng lúc càng lộng hành,khiến Tiểu Lâm cười đến bụng đau quặn thắt.
Dừng lại bên chiếc đùi non, Ngoạ Hổ là đang bị thu hút bởi bại hoại nhỏ. Bại hoại nhỏ đúng là rất nhỏ,rất khả ái, đang ngóc đầu đòi hỏi. Trên đầu còn dính một chút rượu hoà cùng *** dịch.
Ngoạ Hổ không nhịn được mà khẽ liếm lên, Tiểu Lâm bị đụng chạm dịu dàng ấy làm cho cong người khẽ rên, tiểu lâm nhỏ lại càng trướng lớn, dịch từ quy đầu lại rỉ ra…
Thấy phản ứng rõ rệt của Tiểu Lâm, môi Ngoạ Hỗ khẽ cong lên một đường cong tà ác, cúi xuống ngậm trọn thành viên đang giật giật kia vào miệng, đầu lưỡi không ngừng khuấy động.
Cảm giác sung sướng tột độ khiến Tiểu Lâm nhắm nghiền mắt, chân tay co quắp, chỉ có phần hông là ưỡn lên,chôn sâu bảo bối của mình vào miệng Đại Vương cao cao tại thượng.
Đang trong cơn khoái lạc vô tận, Ngoạ Hổ đột nhiên ngừng hẳng động tác.
Tiểu Lâm khó chịu nhổm dậy ánh mắt van nài:
– Đại Vương…
Ngoạ Hổ khẽ nâng cằm Tiểu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-thu/1319387/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.