Nắm được tương đối thông tin như vậy Quốc Thái gật đầu cảm ơn cô nhân viên rồi đứng dậy cáo từ. Cô bé vội bảo:
–Dạ, anh vẫn còn tiền thừa, để em gửi lại ạ.
–Em giữ luôn đi cô bé. Bye! Bye!
Phóng xe về, anh cũng tiện thể vòng vào tiệm thuốc mua mấy loại cho có rồi bấm chuông. Cô Nghĩa ra mở cửa nói:
–Ôi cậu đi lâu thế? Cậu đã đỡ mệt chưa?
Không trả lời thẳng câu hỏi của bà giúp việc mà Quốc Thái lại hỏi:
–Mẹ cháu về chưa cô?
–Về rồi, bà chủ đang trên phòng. Cậu về nghỉ ngơi chút rồi ăn cơm, à cậu có ăn được cơm không hay để tôi nấu phở?
–Cháu ăn được cô, cháu đỡ hơn rồi ạ. Cảm ơn cô!
Suốt bữa ăn hôm ấy Quốc Thái cứ theo đuổi suy nghĩ của mình nên anh trầm tư hẳn, bà Trà Giang ăn xong liền bảo với cô Nghĩa:
–Tôi lên phòng nghỉ một lát, cô cho đồ vào máy giặt giúp tôi, nhớ cái áo khoác phải giặt tay đấy nhé, cô mà cho vào máy thì chẳng mấy chốc nó thành ra cái chài ngay.
–Dạ bà chủ cứ yên tâm.
Trong lúc cô Nghĩa đang dọn dẹp dưới bếp thì Quốc Thái liền nhanh chóng cầm bộ quần áo bẩn đi lên lầu. Anh mở cửa máy giặt và cầm chiếc áo khoác của bà Trà Giang lên, đưa tay vào trong và rút ra một vật nhỏ rồi nhét ngay vào túi quần và đi về phòng, chốt cửa lại cẩn thận Quốc Thái mới lấy cái vật đen đen chỉ to hơn chiếc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-thu-2/2566805/chuong-51.html