Mặc cho Huệ lay gọi kiểu gì thì Mạnh Cường cũng không bao giờ tỉnh lại được nữa. Cô tức giận vớ lấy cái bình hoa ở đầu giường ném mạnh vào tên trước mặt khiến cái bình hoa vỡ tan, còn tên kia đã nhanh chân né được. Hắn điên tiết rít lên:
–Con chó cái, đúng ra chúng tao sẽ tha chết cho mày nhưng mày lại không biết điều, vậy thì tao sẽ đưa mày xuống Hoàng Tuyền đoàn tụ với chồng mày cho có bạn nhé!
–Phập! Phập! Phập!
Ba nhát dao liên tục được chém xuống, đó là những nhát dao chí mạng đã lấy đi sự sống của Huệ, cô đổ ập xuống người Mạnh Cường lắp bắp:
— Quốc Thành…Thành Long…hãy giúp tôi..
Chỉ bật ra được mấy từ đó rồi Huệ cũng gục xuống tắt thở, đôi mắt đầy căm hận của cô vẫn mở ra trừng trừng. Hai kẻ kia ra hiệu cho nhau rồi nhanh chóng băng qua tường lao vút ra khỏi nhà. Sự việc diễn ra chưa đầy nửa tiếng đồng hồ và không một ai hay biết. Khi hai kẻ đó đã chạy khỏi hiện trường được một lúc thì từ trong căn phòng bên cạnh một người phụ nữ mới run rẩy bước ra. Bà ôm lấy ngực để không hét lên những tiếng kêu sợ hãi rồi dựa người vào tường và lần từng bước lên phòng của vợ chồng Mạnh Cường. Đó chính là bà Hân giúp việc, vừa thò mặt vào bà đã thấy hai thân thể be bét máu nằm bất động đè lên nhau trên giường thì hoảng quá hét lên:
–Ối làng nước ơi….giết người…giết người….
Rồi chạy trối chết ra ngoài,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-thu-2/2566772/chuong-34.html