Thời gian thấm thoát trôi nhanh như thoi đưa, chẳng mấy chốc mà ả đã đến ngày lâm bồn, gã cuống quýt đưa vợ đi đẻ, gã tất bật, rối rít thấy mình cũng chẳng khác gì những ông bố bỉm sữa ở đây. Giây phút được bác sỹ thông báo vợ gã đã vượt cạn thành công và sinh một bé gái nặng 3,2 kg mà gã suýt khóc. Hóa ra gã cũng có ngày được làm cha, cho dù nó là một đứa con gái thì cũng tốt chứ sao, tự nhiên gã thấy mình được khoác lên người một trọng trách to lớn. Gã đã làm bố và ả cũng lên chức mẹ như ai.
Nhưng đời không như là mơ và tình cũng không đẹp như thơ, khi đẻ xong ả lại bắt đầu nổi loạn, chức năng làm mẹ không thắng nổi cái tôi tầm thường trong con người ả, tự nhiên lúc này nó lại trỗi dậy mãnh liệt hơn bao giờ hết. Nằm trên giường bệnh viện mà ả suy nghĩ mông lung, thế ra ả sắp phải cho con bú đấy ư? Nhìn bộ ngực đẹp như tượng thần Eva mà lại phải để cho một đứa trẻ nhay đi nhay lại suốt một năm dòng à? Thế thì còn gì là ngực nữa, chẳng hóa ra ả tự biến đôi gò bồng đảo của mình thành hai trái mướp à? Không thể nào, có chết ả cũng không cho con bú, giờ đời sống hiện đại thiếu gì cách nuôi con không bằng sữa mẹ. Ả phải biết trân trọng mình, đời sống được mấy ngáp đâu!?
Ả lại ngóc đầu lên nhìn, thấy mấy bà mẹ các giường bên cạnh cũng đang cầm bình sữa nhét vào miệng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-thu-2/2566751/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.