–Chị có biết mình đang nói gì không đó, tôi thấy tôi chưa hề làm điều gì xúc phạm đến chị hay khiến chị phật lòng tại sao chị cứ hết lần này đến lần khác gây chuyện với tôi vậy? Chị có thấy mình quá quắt lắm không?
–Cô là một con đĩ không hơn không kém, trưa nay cô rủ sếp đi đâu hả? Không phải vào nhà nghỉ để đổi lấy thứ cô đang mặc trên người đó chứ? Đồ bẩn thỉu!
–Chị đừng có ngậm máu phun người và vu khống đặt điều cho tôi như vậy chứ? Đừng tưởng tôi là người mới mà muốn chà đạp kiểu gì cũng được đâu. Tôi cảnh cáo nếu chị còn ăn nói với tôi như thế này thêm một lần nào nữa thì tôi quyết không để yên đâu.
–Cô dám…
Nói xong mắt cô ta long sòng sọc dơ tay lên định đánh Linh Lan nhưng khi cánh tay cô ta sắp sửa chạm vào mặt cô thì một bàn tay rắn chắc từ phía sau đã bắt gọn lấy cánh tay ấy rồi hất mạnh một cái, đồng thời một giọng nói lạnh lùng nhưng không kém phần gay gắt cất lên:
–Đủ rồi đấy! Đây là công ty chứ không phải là cái chợ mà các người cãi nhau ở đây. Có muốn tôi đuổi việc không hả?
–Thưa tổng giám đốc….tại cô ta…cô ta xúc phạm em…
–Chứ không phải cô định đánh cô ấy à? Tôi nhắc lại một lần nữa, đây là công ty, nếu tôi còn thấy tình trạng này diễn ra một lần nữa thì đừng trách tôi vô tình. Hoài Phương, cô đừng nói thêm điều gì nữa, mồm miệng có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-thu-2/2566714/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.