Cầm không ít thứ tốt từ túi Càn Khôn mà Vân Trạch đưa, nhưng Thanh Nhược không biết luyện đan, cũng may Lâm Triệu là ma, linh bảo linh thảo gì đó trực tiếp đút hắn cũng có thể hấp thu.
Lâm Triệu ở ven bờ suối cúi đầu nghiêm túc rửa mặt, thật ra cũng không có gì để rửa, hiện tại màu da của hắn rất khó coi, trên mặt lại đầy vết sẹo ngang dọc.
Thanh Nhược ngồi ở một bên, đôi tay ôm đầu gối nhìn hắn, ý cười ngập tràn đáy mắt, giống như đang ngắm một hình ảnh nhiều cảnh đẹp ý vui vậy.
Lâm Triệu rửa mặt xong lại nghiêm túc rửa tay, mỗi một góc nhỏ đều không buông tha. Thanh Nhược đưa khăn tay qua đúng lúc tay hắn vừa lấy ra khỏi mặt nước.
Lâm Triệu lau khô nước, đứng lên đi đến trước mặt Thanh Nhược ngồi xuống.
Ánh mắt hắn rất nhu hòa, lời nói thong thả, mỗi chữ đều vô cùng rõ ràng, thanh âm trầm thấp quyến luyến, "Thanh Nhược, nhìn kỹ bộ dáng hiện tại của ta. Nàng nguyện ý trở thành nữ nhân của ta sao?"
Thanh Nhược vẫn luôn nhìn hắn, lúc này lại nghiêng nghiêng đầu, mắt môi cong cong, khóe miệng treo một nụ cười kiều tiếu mang theo chút ngây thơ nghịch ngợm cùng sự tín nhiệm hoàn toàn không muốn xa rời đối với hắn.
Lâm Triệu bật cười, khoảng cách giữa hai người rất gần, hắn duỗi tay véo mặt nàng, "Thôi, đừng trả lời ta. Bây giờ nàng không muốn cũng không còn kịp nữa rồi."
Nói rồi đứng lên khom lưng bế Thanh Nhược.
Thanh Nhược lo lắng cho thân thể hắn, vòng tay ôm cổ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-thoai-chung-co-chu/1726061/quyen-3-chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.