… Nếu chủ nhân nói không phải mèo, Dương Lực đương nhiên sẽ không ngỗ nghịch ý của đối phương, nhưng dường như Hoa Tranh cũng không bằng lòng buông tha đề tài này đơn giản như vậy. 
“Anh thích nó không?” Hoa lão gia nhướn mày hỏi quản gia của mình. 
Dương Lực gật đầu: “Tôi thích động vật.” 
Hoa lão gia lại hỏi: “Có phải là nó rất đáng yêu không?” 
“…” Dương Lực cảm thấy cái từ đáng yêu này không phải dùng tùy tiện như vậy… 
“Tôi đặt cho nó cái tên.” Hoa Tranh đột nhiên nói. 
Dương Lực hơi kinh ngạc, chuyện có tên anh thật sự là không biết, trước đó Trần nữ sĩ cũng không có nói với anh, theo lý thuyết nếu như robot thú cưng thật sự có tên, Trần nữ sĩ cần phải sớm nói với mình chứ, đâu còn cần phải dùng lục lạc kêu ra ăn cơm, trực tiếp kêu tên chẳng phải là nhanh hơn à? 
Hoa Tranh híp mắt, biểu cảm kiểu “anh mau hỏi tôi đi” không quá bình tĩnh. 
Vì vậy Dương Lực biết thời biết thế hỏi: “Vậy tôi phải gọi nó là gì?” 
Hoa Tranh mím mím môi, hình như hắn có chút ngượng ngùng, rồi lại không giấu được chút đắc ý, ấp ủ nửa ngày, mới kiêu căng mở miệng: “Sau này anh phải kêu nó là ông xã, nhớ kỹ đó.” 
Dương Lực: “…” 
Thường thì Trần nữ sĩ sẽ không tới quấy rầy lão gia của mình vào ngày làm việc, thế nhưng có bưu kiện khẩn cấp do “Liên minh chó FA bất tử thiêu thiêu thiêu” gửi tới thì lại là tình huống khác. 
Cô luôn mãi châm chước, quyết định tự mình đưa tới cho 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-thieu/198118/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.