"Cháu gái?" Tuyết Hoàng vẻ mặt kinh ngạc ngây ngần cả người, hắn còn tưởng rằng Dược Thiên Sầu coi trọng nữ nhi của mình, không nghĩ tới lại xem như cháu gái, nhất thời thở phào một hơi nhẹ nhõm.
Đối với nam nhân mà nói, có chút nam nhân có thể xem là huynh đệ, hoặc là thiết huyết huynh đệ có thể phao đầu sái nhiệt huyết, đó là nam nhân đối nam nhân thưởng thức, dù có bao nhiêu tỷ vết nam nhân cũng chỉ xem là bổn sắc. Nhưng nếu để cho đối phương làm nam nhân của nữ nhi mình, làm nữ tế của mình, mặc kệ nói thế nào, có đồng ý hay không, hoặc là không ngăn cản, nhưng trong lòng cũng không quá nguyện ý, bởi vì chỉ có nam nhân mới tự cho là rất hiểu biết nam nhân, giống như nữ nhân luôn có thê nhìn ra một đại đội mao bệnh của nữ nhân khác...
"Sao vậy? Chẳng lẽ ngươi không muốn xem ta là bằng hữu hay huynh đệ?" Dược Thiên Sầu cả giận nói: "Xem ra là ta trèo cao."
"Đừng, ta không phải ý tứ này." Tuyết Hoàng vội vàng xua tay phàn ứng: "Ta và ngươi xưng hô huynh đệ, ta đang cầu mà không được a!" Tư tâm đều có, mọi người ai cũng biết diễn xuất, bốn bàn tay nắm lại với nhau, ngươi một tiếng Tuyết đại ca, hắn một tiếng Dược huynh đệ, đang ở một chỗ chán ngấy lời khách sáo, còn kém chút nữa muốn phục lạy kết nghĩa kim lan.
Có lẽ ngay cả ông trời cũng không nhịn được, ghê tởm tới mức cũng không muốn đổ tuyết, tuyết đã ngừng, gió
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-than-chau/2233541/chuong-1029.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.