"Không thành vấn đề! Chúng ta đều là người một nhà, không giúp đỡ cho nhau thì giúp cho ai." Dược Thiên Sầu vung tay sảng khoái nói.
Vân Bằng nghe vậy, thân hình run rẩy quay đầu nhìn sang, diễn cảm trên mặt vô cùng phức tạp, đang nghĩ xem, sau khi Dược Thiên Sầu đem mảnh vỏ trứng tặng cho mình, thì mình sẽ phải cảm tạ hắn như thế nào.
Vi Xuân Thu cười ha hả vỗ vai Dược Thiên Sầu, nhìn Vân Bằng nói: "Lão điều, thế nào? Ta không nhìn lầm người đó chứ!"
"Thứ này một lát nữa đem cho cũng không muộn." Dược Thiên Sầu thừa dịp Vi Xuân Thu đang tươi cười hớn hở, thuận tay đem mảnh vỏ trứng phượng hoàng thu về, ho khan một tiếng nói: "Ta muốn biết Phượng Hoàng Chân Huyết đối với Vân tiền bối có điểm gì tốt mới được! Nếu không, vạn nhất xảy ra chuyện tình ngoài ý muốn, bản thân ta không gánh vác nổi trách nhiệm này ah!"
Hai người nhất thời diễn cảm cứng đờ. Vân Bằng thấy hắn cầm mảnh vỏ trứng kia theo trong tay Vi Xuân Thu, còn tưởng rằng hắn muốn đưa tặng cho mình! Đều đã chuần bị xong tâm lý đón nhận, nào ngờ Dược Thiên Sầu còn nói câu này. Mà Vi Xuân Thu đồng dạng cũng tưởng hắn sẽ đem tặng luôn cho Vân Bằng, bởi thế mới mặc kệ để Dược Thiên Sầu giành về. Nếu không, chỉ sợ có xấu mặt thì cũng sẽ ném vội sang cho Vân Bằng rồi!
Kỳ thật cũng chẳng thể trách Dược Thiên Sầu, trong tay hắn có vỏ trứng phượng hoàng, nhưng lại không hề biết rõ lợi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-than-chau/2233436/chuong-975.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.