Chương trước
Chương sau
"Hừ, quả nhiên là ý kiến hay." Ngạc Tiên Quân không mặn không nhạt nói một câu. Dược Thiên Sầu cũng không phải kẻ ngu si, tự nhiên nghe ra vị đạo châm chọc trong giọng nói, thế nhưng hắn cũng giả ngốc, làm như nghe không hiểu. Tục ngữ nói thật đúng, da mặt không dầy, cũng đừng đi ra lăn lộn. Dược lão đại kiến thức rộng rãi, điểm ấy kích thích vẫn chỉ là bình thường.
 
Ngạc Tiên Quân cũng nhìn ra người này da mặt dầy, lười nói thêm lời vô ích, liếc mắt nhìn quanh bốn phía, nhíu mày nói: "Đám người Kim Miêu chết ở đây, nói vậy không cần thời gian bao lâu, đám người Dạ Niểu sẽ biết, sợ là chúng ta không thể tiếp tục đặt chân ở chỗ này, phải tìm chỗ khác lánh thân."
 
"Yên tâm đi, nơi này rất an toàn." Khi Dược Thiên Sầu nói lời này thì ánh mắt nhìn ra viễn phương xa xa mơ hồ lộ ra vẻ lo lắng. Hắn nói lời này cũng không phải không có căn cứ, bởi vì đầu sỏ gây nên chính là Tất Trường Xuân đã đi theo hướng ngược lại, nếu như trên đường đụng phải khách đến từ Tiên Thành, bằng tính tình Tất Trường Xuân sẽ tránh không được muốn luận bàn một chút. Thủ phạm đã lộ mặt, cũng không cần trông cậy các tiên nhân chạy đến nơi đây nhặt xác cho đám người Kim Miêu.
 
Ngạc Tiên Quân nao nao, qua sự lo lắng trong ánh mắt của hắn cũng đã hiểu được. Hai người cũng không nói thêm gì nữa, bay xuống núi, đi một vòng sau đó xuất hiện bên kia rừng rậm. Bạn đang đọc truyện tại Truyện YY - truyentop.net
 
Chờ hai người thong thả bước tới bên Nguyệt Quang hồ, đã không còn nhìn thấy người của Thực Nhân tộc, trướng bồng dưới chân núi cũng đã được thu thập sạch sẽ. Dược Thiên Sầu còn đang nghi hoặc, đã thấy trong hang động trên núi lộ ra không ít đầu người nhìn trộm, thì ra đã bị động tĩnh bên ngoài làm hoảng sợ, toàn bộ ứốn vào trong sơn động.
 
Biết được hai vị dũng sĩ đã trở về, gia Lan là người thứ nhất từ trong sơn động chạy ra, mục tiêu thẳng hướng Dược Thiên Sầu. Dược Thiên Sầu đối với nữ nhân này thực sự không biết nên nói gì, mặc cho nàng trực tiếp lao vào người mình, trên mặt cũng bị nàng hôn vài cái.
 
Ngạc Tiên Quân lạnh lùng nhìn một màn này, truyền âm nói: "Ta nói tiểu tử ngươi thế nào luôn ở lại chỗ này không đi, nguyên lai có quan hệ với nữ nhân này."
 
Lúc này Dược Thiên Sầu tranh thủ trả lời: "Vậy thì ngươi oan uổng ta, đây là tập tục của họ, nữ nhân trong bộ tộc thích nhất là dũng sĩ. Ngươi có bản lình thu hồi bản mặt thối của ngươi, bảo chứng sẽ có được hậu quả không tưởng nổi."
 
Nhìn thấy người bên ngoài vẫn bình an vô sự, các tộc nhân bên trong sơn động cũng đều đi ra. Ngạc Tiên Quân nghe vậy liếc mắt nhìn đám người, nhất thời phát hiện không ít nữ nhân đang dùng đôi mắt nóng bỏng nhìn chằm chằm mình, lúc này liền hết lời để nói, lời của Dược Thiên Sầu đã làm hắn tin được bảy phần...
 
"Vừa rồi bên kia phát sinh chuyện gì vậy?" gia Lan đứng bên người Dược Thiên Sầu hỏi.
 
"Ta cũng không biết." Dược Thiên Sầu một mực phủ nhận, lập tức đẩy ra thân thể kiện mỹ của gia Lan, trịnh trọng nói: "Gia Lan tộc trưởng, khảo nghiệm của ta có thể tiến hành rồi chưa?"
 
Thần tình gia Lan chợt khựng lại, lập tức nhớ tới hắn nói khảo nghiệm là gì, liên tục xua tay nói: "Các ngươi là dũng sĩ cường tráng nhất ở đây, không cần tiếp tục khảo nghiệm nữa. Các ngươi nguyện ý ở chỗ này bao lâu đều được." Nói giỡn sao, một người có thể giết được toàn bộ Nguyệt Quang Ngạc mà toàn tộc đều không ứng phó được, đâu còn cần khảo nghiệm.
 
Dược Thiên Sầu không nói gì, chính hắn cũng không muốn phiền phức, cười nói: "Gia Lan tộc trưởng, nhận được sự thu lưu của tộc nhân các ngươi, chúng ta không biết nên làm sao cảm tạ. Bởi vậy chúng ta quyết định thay thế tộc nhân các ngươi tham gia Vi Lan đại hội..."
 
Tin tức tân nhậm chưởng hình sử Yêu Quỳ Vực chính là Ngưu Hữu Đức, đã truyền khắp toàn bộ tu chân giới. Nhất là tin tức Ngưu Hữu Đức uy hiếp hơn trăm vị cao thủ Hóa Thần kỳ, làm cho mỗi vị lĩnh chủ giao ra hai ức thượng phẩm linh thạch, càng oanh động toàn bộ tu chân giới. Tin tức này thật sự là quá chấn động, lẽ ra người chịu nhục tự nhiên sẽ không tự nói ra chuyện xấu của mình, cũng không biết là ai mang tin tức này truyền ra.
 
Trong lúc nhất thời, uy vọng của Ngưu Hữu Đức tại tu chân giới tăng cao, Tất Trường Xuân đã ly khai tu chân giới bắt đầu dần dần bị người quên lãng, chí ít sự lo lắng về hắn đã hoàn toàn biến mất. Mà vòng nguyệt quế tu chân giới đệ nhất cao thủ không hề nghi ngờ bị mọi người cùng đổ lên đầu Ngưu Hữu Đức.
 
Đại đa số thế nhân đều không nghĩ ra, không ngờ là Ngưu Hữu Đức tiếp chưởng vị trí của Tất Trường Xuân, ra vẻ nghe nói Ngưu Hữu Đức chính là tiên nhân Tiên giới. Điều này làm cho thiên hạ tu sĩ thổn thức không ngớt, đi một Tất Trường Xuân, lại tới một Ngưu Hữu Đức, Yêu Quý Vực vẫn thần bí mà cường hãn, đời đời như vậy, thủy chung không cho xâm phạm.
 
Vào lúc này, thực lực chư quốc rốt cục toàn diện tiến công Hoa Hạ tu chân giới. Mà Hoa Hạ tu chân giới biết cao thủ Hóa Thần kỳ chư quốc bị Ngưu Hữu Đức cảnh cáo không dám tùy tiện xông vào Hoa Hạ, cũng yên tâm, đoàn kết cùng nhau chiến đấu với thế lực chư quốc. Lần này các phái trong Hoa Hạ không liều mạng cũng không được, người ta đã động thật, muốn cướp địa bàn của mình, nếu thua phải ảnh hưởng đến tính mạng.
 
Vì vậy những lão gia hỏa tiềm tu tại các phái cũng đều ra mặt, trong lúc nhất thời Hoa Hạ tu chân giới bộc phát ra sức chiến đấu kinh người, tình hình chiến đấu dị thường thảm liệt. Nhưng nói tóm lại Hoa Hạ tu chân giới vẫn bị yếu thế, nhưng chênh lệch không lớn, dù sao các phái Hoa Hạ ngoại trừ không có cao thủ Hóa Thần kỳ tọa trấn, gốc gác vẫn vô cùng hùng hậu.
 
Hoa Hạ tu chân giới đủ khả năng đứng vững trước thế lực chư quốc liên thủ, đây phải quy công cho thể lực lớn nhất, đệ tử nhiều nhất, chính là Thiên Hạ thương hội không tham gia vào trận tranh đấu lần này, bằng không thực lực của Thiên Hạ thương hội tuyệt đối đủ khả năng thay đổi tình hình chiến sự. Trong chư quốc còn có Địch Nhung quốc và Bích Uyển quốc cũng không tham dự việc này, đã giảm bớt không ít áp lực cho Hoa Hạ tu chân giới.
 
Đối mặt với cục diện bế tắc như vậy, thực sự vượt xa dự liệu của thế lực chư quốc, hơn nữa có chút mất mặt, hơn ba trăm quốc gia liên thủ không ngờ không xử lý được Hoa Hạ tu chân giới?
 
Sau khi chư quốc trải qua bàn bạc, các lĩnh chủ dù là vì mặt mũi của mình, bất đắc dĩ mỗi nhà hầu như phải xuất ra chín phần thực lực. Vừa gia tăng áp lực, thế lực chư quốc rốt cục đánh vào cảnh nội Hoa Hạ tu chân giới, thế lực song phương cùng triển khai liều chết chiến đấu trong cảnh nội Hoa Hạ.
 
Ngay thời gian nguy ngập nhất, có thể nói Phù Tiên Đảo đã đại bạo phát, đừng nói là chư quốc, ngay Hoa Hạ tu chân giới đều chấn kinh. Phù Tiên Đảo nguyên bản vận dụng hơn ba mươi cao thủ Độ Kiếp hậu kỳ, tất cả mọi người đều tưởng rằng đã là cực hạn của Phù Tiên Đảo. Vậy mà trong lúc khẩn yếu quan đầu này, Phù Tiên Đảo lại đột nhiên xuất hiện thêm hơn năm mươi cao thủ Độ Kiếp hậu kỳ tham chiến, những người này đều là người mà các phái cho rằng đã chết, không nghĩ tới còn sống rất tốt, đều bị Phù Tiên Đảo giấu đi, hơn nữa đều đột phá tới Độ Kiếp hậu kỳ.
 
Tính tính, chỉ một mình Phù Tiên Đảo đã tổng cộng đầu nhấp hơn chín mươi cao thủ Độ Kiếp hậu kỳ, những đệ tử Độ Kiếp kỳ khác cũng phải mấy trăm tới hơn một ngàn người xuất động. Mấy vạn đệ tử Tu Chân Các, mặc kệ tu vi mạnh yếu, chỉ cần trên Trúc Cơ kỳ đều xuất kích đãm máu chém giết. Như vậy tính tính, nhân tố không có cao thủ Hóa Thần kỳ gia nhấp, một mình Phù Tiên Đảo đã có thể so sánh được với thực lực Thiên Hạ thương hội.
 
Thực lực như vậy thật sự kinh người, làm cho người ta phải cảm thán, thiên hạ đệ
 
Nhất đại phái cũng không chỉ có hư danh, quả nhiên là cường hãn. Thực lực như vậy nếu như đặt tại tu chân giới thiên hạ mà nói, Phù Tiên Đảo cũng xứng đáng với xưng hô thiên hạ đệ nhất đại phái.
 
Ngươi ra xướng để ta thu hoạch, Phù Tiên Đảo xuất ra một tay như thế, Vạn Ma Cung cũng lập tức không chịu nhường. Nguyên bản chỉ vận dụng hơn hai mươi cao thủ Độ Kiếp hậu kỳ, ngay lúc khẩn yếu quan đầu, không ngờ cũng xuất hiện hơn ba mươi người mà mọi người cũng đều cho rằng đã chết, hơn nữa toàn bộ còn là cao thủ Độ Kiếp hậu kỳ đầy hung hãn. Tổng cộng tính tính, Vạn Ma Cung cũng đầu nhấp hơn sáu mươi cao thủ Độ Kiếp hậu kỳ, hơn nữa bên trong môn phái còn xuất động hơn vạn đệ tử, nghiễm nhiên cũng biến thành một cỗ lực lượng khổng lồ, không hề có chút yếu thế uy danh ma đạo đệ nhất đại phái.
 
Hai phái vừa làm như vậy, khiến cho các phái khác đều giật nảy mình, hai môn phái này không ngờ đều ẩn tàng thực lực hùng hậu như vậy, đến tột cùng ý muốn như thế nào? Tuy rằng như vậy, nhưng phe mình có thể xuất hiện được nhiều viện binh mạnh mẽ như thế, cũng không ai tiếp tục tính toán điều gì, lập tức để sĩ khí các phái như hồng, bắt đầu toàn diện điên cuồng phản công.
 
Kết quả đánh cho chư quốc liên mình tổn thất thảm trọng, hơn nữa còn không phải chỉ là làm thảm trọng bình thường, mà là vô cùng thảm trọng. Trong lần vồ đến quyết liệt của Hoa Hạ tu chân giới, các thế lực chư quốc liên mình đã tổn thất cả một phần ba, chỉ một chút như vậy, lực lượng bọn hắn triệt để mất đi cân đối, có điểm không cách nào đánh tiếp, một chút lại đuối chư quốc thế lực ra khỏi Hoa Hạ tu chân giới, phải làm cho mọi người than thở sự uy vũ của Hoa Hạ tu chân giới.
 
Tình hình chiến đấu làm lĩnh chủ các quốc gia trợn tròn mắt, thậm chí Bùi Phóng tức giận chửi ầm lên: "Phù Tiên Đảo và Vạn Ma Cung chết tiệt, không ngờ dám chơi ngầm lão tử, không nghĩ ra ở sau lưng ẩn giấu nhiều cao thủ Độ Kiếp hậu kỳ như vậy, các ngươi đừng rơi vào trong tay ta, bằng không cho các ngươi biết tay."
 
Thế nhưng sau khi mắng xong, hắn liền phải thừa nhận, Hoa Hạ tu chân giới thật không hổ danh xưng nguyên địa của thiên hạ tu sĩ, khởi xướng thật không giống người thường. Ngược lại Bùi Phóng lại bắt đầu mắng chư quốc không đủ thực lực, mắng bọn họ không đồng lòng, làm cho phe mình nhận đủ nhục nhã.
 
Một cuộc đại chiến toàn diện, thế lực chư quốc phải tạm thời lặng lẽ đình chiến. Mà Hoa Hạ tu chân giới đang đánh cao hứng, nếu không phải cố kỵ sự tồn tại của lĩnh chủ Hóa Thần kỳ chư quốc, bọn họ thậm chí còn muốn phản công sang nước khác. Sau trận đánh này, sĩ khí Hoa Hạ tu chân giới đại trướng, phát hiện thực lực chư quốc kỳ thực cũng không đáng sợ như trong tưởng tượng...
 
Không ai biết, trong mười vạn tu sĩ chư quốc, trên cơ bản đều là tu sĩ ngoài Kết Đan kỳ, cao thủ Độ Kiếp hậu kỳ có bốn trăm người. Mà Hoa Hạ tu chân giới đem hết toàn lực bất quá chỉ có ba trăm cao thủ Độ Kiếp hậu kỳ, Phù Tiên Đảo và Vạn Ma Cung xấp xỉ nhau, những tu sĩ khác cũng nhiều, nếu cộng lại một chỗ phải vượt hơn hai mươi vạn.
 
Trên thực tế nếu so sánh lực lượng, thực lực chư quốc cũng không kém Hoa Hạ tu chân giới, bởi vì cao thủ nhiều hơn, đây là lực lượng trọng yếu quyết định thắng bại. Nhưng thực lực chư quốc xác định đúng như lời Bùi Phóng, tất cả đều không đồng lòng. Lúc mới khởi điểm tấn công thì còn được, nhưng sau khi tiến vào cảnh nội Hoa Hạ, liền đem tinh lực đi sưu tầm Tinh Thần Châu, đơn giản chỉ lo sợ bị rơi vào trong tay người khác, muốn tiên hạ thủ vi cường.
 
Mà Hoa Hạ tu chân giới chỉ vì muốn bảo vệ gia viên, đồng tâm hiệp lực ngưng tụ, hiểu ra lực lượng đoàn kết vô cùng đáng sợ, vì vậy thế lực chư quốc đã tạo cho thế lực Hoa Hạ cơ hội phân chia bao vây tiêu diệt, thực hiện như tằm ăn lên, đến cuộc đại quyết chiến cuối cùng lực lượng đối lập thay đổi mà cuối cùng để Hoa Hạ tu chân giới đạt được thắng lợi.
 
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.