Chương trước
Chương sau
Dược Thiên Sầu cũng không vội đáp lời hắn, chỉ cười thỉnh hắn ngồi xuống trước, bản thân cũng ngồi một bên mỉm cười. Giữa hai người chỉ cách một bàn trà, trên bàn không trà, Dược Thiên Sầu lấy ra một hũ rượu ngon thay trà, châm cho Phí Đức Nam một ly, thỉnh nói: "Lai lịch loại rượu này không tầm thường, chính là Yêu Vương một phương trong Yêu Quỷ Vực tặng đến Bách Quả Quỳnh Tương, người trong tu chân giới cũng không có mấy ai được uống, nếm thử hương vị ra sao."
 
Tuy rằng Phí Đức Nam không biết thân phận của hắn trong Yêu Quý Vực, nhưng lại biết hắn có quan hệ với Quỷ Tướng Quân trong Yêu Quý Vực, nói như vậy lời của hắn không giả. Cũng không khách khí với hắn, bưng chén rượu lên uống cạn sạch. Hương vị mát mẻ tư nhuận trôi vào bụng, lập tức dâng lên một cỗ mát lạnh trôi khắp thân thể, tinh thần chợt run lên, hương thơm ngát lượn lờ trong khoang miệng không tiêu tan. Phí Đức Nam chép chép miệng, gật đầu nói: "Quả nhiên là rượu ngon."
 
Dược Thiên Sầu cười híp mắt lại rót đầy chén rượu cho hắn, Phí Đức Nam nhìn chằm chằm cử động của hắn, trên mặt lộ ra vẻ vui mừng, hỏi: "Lời của ta nói vừa rồi, ngươi suy nghĩ thế nào?"
 
"Khó được dịp gặp mặt, như thế nào vừa gặp ngươi lại bàn việc công với ta." Dược Thiên Sầu hài hước nói: "Ta còn tưởng rằng ngươi cần hỏi chuyện của Phù Dung trước chứ!"
 
"Chuyện của Phù Dung nói sau." Phí Đức Nam cảm thán nói: "Bên Phù Tiên Đảo vẫn đang chờ sự hồi phục của ta, chuyện của ngươi còn chưa làm được rõ ràng, trong lòng ta cũng bất ổn, cả cao tầng Phù Tiên Đảo đều ký thác kỳ vọng cao đối với ta a!"
 
"Ta xem chính ngươi cũng muốn xử lý nhanh chóng, việc này rất trọng yếu đối với ngươi sao?" Dược Thiên Sầu hỏi.
 
"Có thể không trọng yếu sao? Từ khi ta bước vào tu chân giới, liền ở mãi trên Phù Tiên Đảo, Phù Tiên Đảo là sư môn của ta, cũng phải nói là địa phương cắm rễ ở cuộc đời này. Hiện giờ sư môn lâm nguy cơ, ta làm sao có thể xem như không nhìn thấy?" Phí Đức Nam dứt lời, trái lại liền thúc giục: "Điều kiện cho ngươi đã rất không tồi, đây là vì xem ngươi cũng từng là người của Phù Tiên Đảo, thay đổi người khác không khả năng ra điều kiện như vậy, suy nghĩ thế nào?"
 
Dược Thiên Sầu ngồi lại nghiêm chỉnh, nói: "Vốn muốn cùng ngươi nói chuyện riêng, ngươi lại cứ đòi bàn chuyện công, ngươi đã khăng khăng như thế, thì chúng ta đem quan hệ riêng tư ném qua một bên, giải quyết việc chung!"
 
Phí Đức Nam sửng sốt, sắc mặt lập tức dần dần biến thành màu đen, trầm giọng nói: "Chớ làm trò này với ta, đem quỷ tâm tư của ngươi thu lại, đừng tính kế tính lên trên đầu ta. Thật muốn cùng ngươi giải quyết việc chung, Phù Tiên Đảo cũng sẽ không khiến ta đến bàn với ngươi."
 
Dược Thiên Sầu cười hắc hắc, tư thế ngồi lại sụp xuống, tựa vào lưng ghế miễn cưỡng cười nói: "Được, không dám chọc ngài mất hứng, ta và ngươi bàn nửa công nửa tư vậy, ngài thấy thế nào?"
 
"Xem như tiểu tử ngươi thức thời." Phí Đức Nam lạnh lùng hừ nói.
 
TcNếu không phải hoàn toàn giải quyết việc chung, ta đây muốn ỷ vào quan hệ tư nhân giữa ta và ngươi mà hỏi chút tin tức." Dược Thiên Sầu tặc hề hề hỏi: "Theo ta được biết, bên trong Phù Tiên Đảo cũng chia phe phái tranh giành quyền lợi, không giống như mặt ngoài nhìn thật bình tĩnh. Vị trí trọng yếu như thủ tịch trưởng lão, sự tình liên quan đến việc chọn lựa chưởng môn đời kế tiếp, chính là một khối thịt béo lớn nhất, như thế nào lại cam tâm tặng cho người ngoài như ta làm?"
 
Phí Đức Nam dừng một chút, giải thích: "Đây không phải đã tới lúc nguy cấp sao! Mọi người cũng không phải tiểu hài tử ba tuổi, đều là người hiểu đại thể, tự nhiên phải cùng nhau vượt qua khó khăn... Nguồn truyện: Truyện FULL
 
Dược Thiên Sầu từ chối cho ý kiến "nha" một tiếng thật dài, trên mặt lộ ra vài phần châm biếm...Môn phái càng nhiều người, nhất là loại môn phái phân ra phe phái bên trong, mọi người tranh nhau thượng vị mới là thật, cái gì gọi là hiểu biết đại thể cùng nhau vượt khó chỉ là lời vô nghĩa, có chút người vì tư lợi, thường thường nếu không đi tới lúc sắp chết cũng rất khó nhớ tới việc hiểu biết đại thể.
 
Tục ngữ nói cánh rừng lớn, loài chim gì cũng có. Dược Thiên Sầu ngay từ đầu đã không tin trong Phù Tiên Đảo có nhiều người như vậy sẽ có được ý kiến thống nhất, gương mặt hắn không chút thay đổi nói: "Chẳng trách Phù Tiên Đảo có thể trở thành thiên hạ đệ nhất đại phái..." Câu kể tiếp cũng lười nói hết, nếu Phí Đức Nam không ngu ngốc, tự nhiên sẽ hiểu được.
 
Quả nhiên Phí Đức Nam cười khổ, biết người này có ý kiến vì mình không thành thật, thở dài nói: "Phù Dung bị lộ mặt tại Tụ Bảo Bồn, bị người do Phù Tiên Đảo phái đi nhận ra. Sau khi tin tức truyền về...Để cho Phù Dung một mình rời khỏi Phù Tiên Đảo, bằng thân phận chủ sự trưởng lão Vạn Phân Viên như ta, cũng không gọi là đại sự gì. Nhưng đi ra khỏi Hoa Hạ tu chân giới, đã bị không ít người lấy cớ, còn có cả chưởng môn Phùng Hướng Thiên bên trong, đều sôi nổi chỉ trích ta. Ngay khi trong nội bộ thương nghị làm sao xử phạt ta, là Cửu Cô đứng ra, giải vây cho ta."
 
"Ma Cửu Cô?" Dược Thiên Sầu nhíu mày, trầm ngâm nói: "Hay là chuyện để ta trở về Phù Tiên Đảo làm thủ tịch trưởng lão có quan hệ tới Cửu Cô?"
 
Phí Đức Nam lộ ra ánh mắt tán dương, nghĩ thầm người này thật linh tuệ, thật đúng là người bình thường không thể so sánh, hắn vuốt cằm nói: "Cho ngươi làm thủ tịch trưởng lão Phù Tiên Đảo, ngoại trừ Cửu Cô, còn ai dám nói ra lời như vậy. Bất quá tự nhiên có thật nhiều người phản đối, nhưng thế lực Quan gia trên Phù Tiên Đảo ngươi cũng biết, Cửu Cô mở miệng, thế lực Quan gia tự nhiên toàn lực ủng hộ. Sau đó Cừu Cô lại chính miệng bảo ta đến đem ngươi kéo về Phù Tiên Đảo. Sự tình đại khái là như vậy..."
 
Dược Thiên Sầu hắc hắc cười lạnh, quả nhiên nhân lão thành tinh, Ma Cửu Cô thật có hảo bàn tính. Nhớ ngày đó ở Phù Tiên Đảo đã muốn kéo mình trở về, nhưng mình cự tuyệt nói đã có sư phụ, hơn nữa còn là cao nhân Yêu Quỷ Vực. Hiện giờ xem ra, Hoa Hạ tu chân giới đã bắt đầu dò hỏi tin tức ở các nước, chỉ sợ bà ta đã đoán được sư phụ mình là thiên, hạ đệ nhất cao thủ trong Yêu Quỷ Vực, cho nên không tiếc vốn gốc muốn kéo mình trở về.
 
Mình đã cự tuyệt Ma Cửu Cô một lần, bà biết người bình thường không thể khuyên được mình. Vừa lúc chuyện của Phù Dung hấp thụ ánh sáng, nương theo việc mọi người cần xử phạt Phí Đức Nam, vì thể Ma Cửu Cô ra mặt bảo vệ Phí Đức Nam, ân uy cùng thi ra bức Phí Đức Nam đến tìm mình. Nguyên do trong đó chỉ sợ bản thân Phí Đức Nam cũng không rõ ràng, khẳng định hắn còn đang nghĩ làm sao báo đáp Ma Cửu Cô...
 
Sắc mặt Dược Thiên Sầu dần dần lạnh xuống, trầm giọng nói: "Thủ tịch trưởng lão Phù Tiên Đảo, ta cũng không dám nhận. Ngài trở về nói cho Ma Cửu Cô, nói ta tạ ơn hảo ý của bà. Còn có chuyện phiền toái ngài chuyển cáo Ma Cửu Cô...
 
Thấy hắn cự tuyệt quay về Phù Tiên Đảo, sắc mặt Phí Đức Nam cũng không dễ xem, sầm mặt nói: "Có lời gì để cho ta chuyển cáo?"
 
Dược Thiên Sầu hờ hững nói: "Trong thế tục ta có người bằng hữu, chính là Hoa Hạ đế quốc Trụ Quốc đại tướng quân, tên là Thạch Văn Quảng. Bởi vì lọt vào sự hãm hại của Lý thị vương triều, bị bất đắc dĩ phải ủng binh tự trọng, ngày gần đây quyết định xua binh giành thiên hạ, lật đổ sự bạo ngược của Lý thị vương triều. Việc này ta giờ hai tay đồng ý, hi vọng lần này sau khi Phí trưởng lão trở về, đem việc này chuyển cáo Ma Cửu Cô, ta tin tưởng lão nhân gia sẽ hiểu được ý của ta, đồng thời cũng làm ra an bài ổn thỏa tốt đẹp..."
 
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.