Chương trước
Chương sau
Tiền tài tới tay, tâm tình Dược Thiên Sầu thật tốt. Hắn có chút mơ hồ nói: "Phá Cấm Đan? Cho tới bây giờ ta không luyện chế thứ đó, ta vốn không biết luyện đan. "
 
Sắc mặt Âm Bách Khang cứng đơ, lập tức có chút xám ngắt, ánh mắt oán độc nhìn chằm chằm Dược Thiên Sầu nói: "Ngưu huynh, ngươi không phải đang nói giỡn chứ? " Nếu không phải cố kỵ thân phận và tu vi của đối phương, hiện tại Âm Bách Khang đã muốn đánh chết người này...
 
Dược Thiên Sầu đảo mắt nhìn thấy vẻ mặt của hắn, hơi sửng sốt, lập tức cười ha ha nói: "m huynh, không nên hiểu lầm, ta xác thực không luyện đan, nhưng không có nghĩa là ta lấy không được Phá Cấm Đan. chỉ cần có linh thạch, ngươi muốn bao nhiêu ta lấy ra bao nhiêu cho ngưoi, chỉ sợ ngươi thiếu tiền. "
 
Nghe vậy sắc mặt ẢÂm Bách Khang thoáng hòa hoãn, hồ nghi chỉ chỉ bầu ười nói: "Chằng lẽ ỹ tứ cùa Ngưu huynh muốn nói, ngươi có thể lấy được Phá Cấm Đan từ trên Tiên giới? "
 
Dược Thiên Sầu gật đầu nói: "Ta nói thành khẩn với âm huynh một chuyện, mong rằng âm huynh thay ta bảo thủ bí mật. "
 
"Đây là tự nhiên. " ẢÂm Bách Khang chờ mong câu tiếp theo của hắn.
 
"Thật không dám giấu diếm, Phá Cấm Đan ở nơi này là bảo bối., nhưng ở tại Tiên giới mà nói, không tính là linh đan cao cấp gì. Tuy ta không luyện chế, nhưng Tiên giới có không ít người có khả năng luyện chế ra, chì cần có linh thạch là có thể thinh người luyện chế. Ta vừa rồi có nói, ta ở tại Tiên giới cũng hơi thiếu thốn, thế nhưng chức vị tiếp dẫn sử của ta cũng có điều kiện tiện lợi mà tiên nhân khác không có, những tiên nhân khác không thể tùy ý hạ phàm, thế nhưng ta có thể! " Dược Thiên Sầu nháy mắt với hắn hắc hắc cười nói: "m huynh là người thông minh, nói vậy hiểu được ý tứ của ta. "
 
"Nga! Diệu, diệu tai! " ẢÂm Bách Khang nhất thời bừng tỉnh hiểu ra, vỗ tay hoan hô. Hắn xác thực hiếu được, thì ra những tiên nhân khác trên Tiên giới không thể tùy ý hạ phàm, thế nhưng Ngưu Hữu Đức bởi vì là tiếp dẫn sử của Tiên giới, ỷ vào chức trách tiện lợi, có thể lui tới tiên phàm hai giới. Hơn nữa ỹ tử Ngưu Hữu Đức nói trong tay thiếu thốn cũng rất rõ ràng, người này là muốn chuyển Phá Cấm Đan trên Tiên giới xuống nhân gian kiếm giá linh thạch chênh lệch.
 
"Xem ra Ảm huynh hiểu rõ được ý tứ của ta. " Dược Thiên Sầu cạc cạc cười nói.
 
"Hiểu rõ, hiểu rõ, hoàn toàn có thể hiểu rõ. Đây là chuyện thường tình của con người a! Ta cũng xuất thân từ nghề buôn bán, chuyện có tiền nên kiếm, tốt, tốt. " Trên mặt ẢÂm Bách Khang tươi cười nở hoa, hưng phấn không ngừng chà xát hai tay. Nói đùa sao, nếu Ngưu Hữu Đức có thể lấy được Phá Cấm Đan trên Tiên giới, nói vậy cũng có thế lấy thêm thứ khác, thực sự là quá khéo, thực sự là ười cũng giúp ta!
 
"Sở dĩ ta ở tại Quỷ trang làm ra động tmh lớn như vậy, chính vì muốn nhìn xem trong tu chân giới, ai có tài lực hùng hậu nhất. " Dược Thiên Sầu nháy mắt nhìn Âm Bách Khang cười nói: "Đã sớm nghe nói Thiên Hạ thương hội tài lực dày nhất, không nghĩ tới quả thế, có một đồng bọn tài lực hùng hậu họp tác, sẽ dễ dàng nhiều hơn. "
 
"Lời này của Ngưu huynh không sai, ta thích, việc buôn bán tự nhiên tài lực càng hùng hậu càng tốt. " Âm Bách Khang vỗ ngực cạc cạc nói: "Tại tu chân giới chuyện khác không dám nói, nhưng muốn nói đến tài lực hùng hậu, Thiên Hạ thương hội của ta nói minh là thứ nhì, tuyệt đối không ai dám nói đệ nhất. "
 
"Tốt tốt tốt. " Dược Thiên Sầu kêu lên ba tiếng tốt, nói: "Nói như thế, ta không chọn sai người họp tác? "
 
"Không có không có, bảo chứng Ngưu huynh ở trong tu chân giới tuyệt đối không tìm được người nào càng thích họp hơn ta. " Âm Bách Khang rất khẳng định nói.
 
Dược Thiên Sầu thò đầu qua, nhẹ giọng nói: "Việc này trong lòng ngươi biết là được, không nên truyền vào lỗ tai người khác, miễn cho xảy ra việc gì ngoài ý muốn. "
 
"Đây là tự nhiên. " ẢÂm Bách Khang nói xong, hai người nhìn nhau, bỗng nhiên
 
Cùng cười lên ha ha, cười vô cùng hài lòng, ra vẻ có điểm vị đạo đã thực hiện được âm mưu.
 
Một người hao hết tâm tư muốn hung hăng cắt một khối thịt béo trên người Thiên Hạ thương hội, người còn lại nghĩ phải dùng biện pháp gì đi qua đối phương từ trên Tiên giới lộng thêm thứ tốt. Mỗi người đều đang tính toán, hai người trên thực tế đều là loại người không có lợi không làm, không có người nào là thử tốt.
 
"Được rồi, Ngưu huynh. " Âm Bách Khang hỏi: "Không biết chừng nào ngươi có thể làm ra Phá Cấm Đan từ Tiên giới, nói lời thành thật, ta cũng rất muốn kiến thức kỳ hiệu của loại linh đan này, muốn mở rộng tầm mắt. "
 
Tuy rằng hắn tin tưởng lai lịch của Ngưu Hữu Đức, nhưng hắn làm việc luôn cẩn thận, có một số việc phải tận mắt nhìn thấy mới đáng tin tưởng. Không có khả năng Ngưu Hữu Đức nói gì thì hắn tin tưởng điều đó, nếu là như vậy hắn cũng không còn là Âm Bách Khang. Nhiều ít phải nghiệm chửng một chút chứ!
 
Trọng lòng Dược Thiên Sầu cười nhạt, làm sao không rõ ý tứ của hắn, xuất thủ trạc trên cổ tay, rót thần thức vào kiểm ưa, nhíu mày lẩm bẩm nói: "Lý Thu Hương mới là Trúc Cơ hậu kỳ, cần bảy viên mới khả năng tiến vào Độ Kiếp sơ kỳ. Thiên Dã là Nguyên Anh trung kỳ, cần hai viên, còn có hai người kia mỗi người cần ba viên. Tổng cộng cần mười lãm viên, ân! Còn lại hai viên. "
 
Lắc nhẹ thủ trạc một chút, hai đạo hồng quang lóe ra, rơi vào trong tay Dược Thiên Sầu. Hai viên linh đan tỏa ra đan vựng màu hồng lượn lờ, hắn đưa ra nói: "Còn mười lãm viên, ta phải lưu cho mấy tên thủ hạ mới nhận sử dụng. âm huynh, hai viên này đưa cho ngươi mở rộng tầm mắt, chờ sau khi ta quay về Tiên giới, lại lấy thêm một nhóm cho ngươi. "
 
"Bằng vào đan vựng đã biết là thứ tốt, người bình thường căn bản không thể có được thủ pháp luyện chế cao siêu như thế, không hổ là linh đan do Tiên giới luyện chế. " Âm Bách Khang cầm linh đan cảm khái không ngớt, đan vựng nhìn thật giống hào quang, nhìn vào vô cùng hấp dẫn.
 
Sau đó hắn quay hướng chân núi, không bao lâu, liền thấy Tư Không Tuyệt hai tay dẫn theo hai người vọt lên đinh núi. Tư Không Tuyệt hành lễ nói: "Sư phụ, Ngưu tiền bối. Đệ tử Trúc Cơ sơ kỳ và đệ tử Kết Đan sơ kỳ đều đưa tới. "
 
"Gặp qua tổ sư gia. " Hai gã đệ tử sợ hãi nói. Cũng không biết là nguyên nhân gì liền bị Tư Không Tuyệt đưa lên Thần Tài Phong, bình thường bọn họ nào có tư cách đi lên địa phương này, nhất là gặp được lão tổ trấn sơn.
 
"Không cần khần trương. " ẢÂm Bách Khang tươi cười vẫy tay nói. Sau đó mở ra bàn tay, hai viên linh đan lượn lờ xuất hiện trong bàn tay hắn, hắn nhìn Tư Không Tuyệt nói: "Tư Không, đây là hai viên Phá Cấm Đan, cho bọn hắn thử xem hiệu quả làm sao. "
 
"Đây là Phá Cấm Đan? " Ánh mắt Tư Không Tuyệt sáng lên, cầm hai viên linh đan nhìn xem một chút, nhịn không được khen: "Chậc chậc! Thủ pháp luyện đan thật cao siêu, không ngờ có đan vựng. "
 
Âm Bách Khang và Ngưu Hữu Đức nhìn nhau, đều hiểu rõ chỉ nở nụ cười. Tư Không Tuyệt nhìn thấy sư phụ cười tươi như vậy, trong lòng cũng vui vẻ.. . Xem ra sư phụ và Ngưu Hữu Đức nói chuyện riêng, hẳn đã đạt được hiệu quả phi thường thỏa mãn, nếu không cũng sẽ không cười hài lòng đến như vậy. Hơn nữa nhìn hình dạng thông hiểu của hai người, tựa hồ đã đạt thành ăn ý.
 
Tư Không Tuyệt đưa hai viên linh đan trong tay cho hai gã đệ tử nói: "Hai ngươi có cơ hội lần đầu nếm thử Phá Cấm Đan, còn không mau tạ ơn tổ sư gia và Ngưu tiền bối"
 
Hai tên đệ tử tự nhiên có nghe nói qua Phá Cấm Đan là thứ gì, đó là linh đan đang truyền bá sôi sùng sục trong tu chân giới a! Có người nói có thể đề cao tu vi rất nhanh. Lại nhìn thấy hai viên linh đan tỏa đan vựng chưa từng thấy bao giờ, càng vui mừng khó hiểu, không nghĩ tới chỗ tốt này lại rơi xuống trên đầu bọn họ. Vì vậy hướng Âm Bách Khang và Ngưu Hữu Đức liên tục nói lời cảm tạ.
 
Âm Bách Khang ý bảo Tư Không Tuyệt bắt đầu, Tư Không Tuyệt nhìn Dược Thiên Sầu hỏi: "Ngưu tiền bối, nghe nói còn phải phối hợp với linh thạch để sử dụng? "
 
"Đó là tự nhiên, không có linh khí sung túc thế nào khả năng vô duyên vô cớ đề thăng tu vi, nào có chuyện tốt đến như vậy. " Dược Thiên Sầu không cho là đúng nói: "Tu vi bọn họ còn thấp, không dùng được bao nhiêu linh thạch..
 
Nhờ Dược Thiên Sầu chỉ điểm, hai gã đệ tử ăn xong linh đan khoanh chân ngồi xuống, lúc này Tư Không Tuyệt đổ một đống lớn linh thạch ngay giữa hai người. Không qua bao lâu, hai gã đệ tử đỏ bừng cả người, có vẻ khô nóng khó nhịn, lập tức dựa theo chì thị cầm linh thạch trên mặt đất hấp thu linh khí hạ nhiệt độ...
 
T4m
 
Mấy canh giờ sau, thần sắc hai người khôi phục lại bình thường, cũng dừng lại việc hấp thu linh thạch lần nữa. Đợi khi hai người mở mắt ra, hai mắt tràn ngập vẻ vui mừng không thể che giấu được, kích động đến mức không biết nên nói gì mới tốt.
 
Bằng tu vi của ba người, đều nhìn ra tu vi hai gã đệ tử đã đề cao hơn một tầng. Âm Bách Khang ra dấu với Tư Không Tuyệt, Tư Không Tuyệt lắc minh qua, nắm cổ tay hai người, yên lặng ưa xét thân thể trạng huống bọn họ.
 
"Thân thể không có dị thường. Tu vi vừa đề cao một tầng, Phá Cấm Đan quả nhiên danh bất hư truyền. " Tư Không Tuyệt hướng sư phụ ám chi không thành vấn đề.
 
Trên mặt ẢÂm Bách Khang hiện lên nét cười, ý bảo hắn đưa hai đệ tử xuống dưới, Tư Không Tuyệt cấp tốc thu thập linh thạch còn dư trên mặt đất, nắm lên hai gã đệ tử còn đang hưng phấn bay xuống núi.
 
"Trúc Cơ sơ kỳ dùng hơn một trăm thượng phẩm linh thạch, Kết Đan sơ kỳ dùng hơn ba ngàn, xem ra theo tu vi cao thấp bất đồng, hút lấy linh thạch cũng khác nhau. " Âm Bách Khang quay đầu nói: "Ngưu huynh, ngươi xem ta nói có đúng hay không? "
 
"Không sai. " Dược Thiên Sầu gật đầu cười nói. Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyenyy chấm cơm.
 
"Ha hả! Ngày hôm nay rốt cục ta được mở rộng tầm mắt, không nghĩ tới còn có linh đan thần kỳ như vậy. " Âm Bách Khang lòng đầy vui mừng cảm khái nói.
 
Mở rộng tầm mắt cái rắm, không phải do ngươi lo lắng linh đan có chuyện, tìm người đến thử xem sao! Cáo già! Dược Thiên Sầu oán thầm không ngớt, mặt ngoài cũng không chấp nhận nói: "Loại linh đan này trên Tiên giới không tính là gì, đồ vật thần kỳ càng nhiều hơn, chì là giá cả sang quý mà thôi. "
 
"Đó là tự nhiên, thứ tốt trên Tiên giới tự nhiên rất nhiều. " ẢÂm Bách Khang chà xát đôi tay vui cười, nghĩ thầm, không thể nóng vội, từng bước một đi tới. Ánh mắt hắn đột nhiên nhìn lên thủ trạc trên tay Dược Thiên Sầu, có chút vô cùng kinh ngạc chì tay nói: "Vừa rồi thấy Ngưu huynh lấy ra đồ vật từ trong đó, chẳng lẽ bên trong thủ trạc này còn có không gian trữ vật? "
 
"Nga! " Dược Thiên Sầu túm thủ trạc đưa cho hắn nói: "Không sai, thứ này cũng giống như túi trữ vật ở đây, nhưng bên trong có không gian trữ vật lớn gấp mười lần, dung lượng lớn hơn túi trữ vật rất nhiều. "
 
Âm Bách Khang hơi sửng sốt, không nghĩ tới hắn sẽ cho minh xem. Hắn cầm trong tay rót thần thức kiểm tra, phát hiện có không gian trữ vật lớn gấp mười lần túi trữ vật, tạo thành vòng tròn phân bố trong thủ trạc, lập tức tấm tắc nói: "Không tệ, không tệ, quả nhiên là thử tốt, không hổ là vật trên Tiên giới. Bằng trình độ luyện chế tại tu chân giới, trong một thủ trạc thật không thể dung nạp được nhiều không gian như vậy. "
 
Bất quá hắn nhiều ít có chút thất vọng, phát hiện bên trong cũng không có bao nhiêu đồ vật, trách không được lại đưa cho minh xem. Nhịn xuống sự ham thích trong lòng, đem thủ trạc trả lại nói: "Ngưu huynh nếu có thuận tiện, có cơ hội không ngại giúp ta mua một cái trên Tiên giới. " Sau đó bổ sung một câu: "Phải cần bao nhiêu linh thạch mới mua được? "
 
Quả nhiên là người làm ăn đánh chết cái nết không chừa! Dược Thiên Sầu âm thầm cười, đeo thủ trạc lên cổ tay, thản nhiên nói: "Cái này thì dễ thôi, ba viên tuyệt phẩm linh thạch là đủ rồi. "
 
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.