"Núi cao đường xa hố sâu
Đại quân tung hoành qua khắp núi sông
Ai dám hoành đao lập mã
Chỉ riêng mình ta, Thạch Đại Tướng Quân!"
Thạch Văn Quảng ngâm nga theo sau, nhãn tình nháy mắt trở nên lạnh thấu xương. Cảnh tượng năm xưa dẫn quân chinh chiến sa trường, dần dần lại như đang hiện ra ở trước mắt của hắn.
Ngay lập tức Dược Thiên Sầu cũng cảm nhận được chân khí hào hùng tản mát ra từ trên người của Thạch Văn Quảng.
Thạch Văn Quảng sâu kín thở dài một hơi: "Tiên sinh có thể báo danh vị cao nhân kia không, Thạch Văn Quảng nguyện thành tâm bái kiến!"
"Chuyện này, tướng quân đừng có nhắc lại. Ta sẽ không nói cho ngươi biết đâu. Tốt nhất là tự mình suy ngẫm cần thận, rồi hãy làm ra quyết định!" Dược Thiên Sầu có chút xấu hổ nói.
"Ta có thể lựa chọn được sao?" Thạch Văn Quàng nhìn Dược Thiên Sầu cười khổ nói.
"Đương nhiên ngươi có thể lựa chọn." Dược Thiên Sầu khẳng khái nói: "Ta là người chưa bao giờ biết miễn cưỡng người khác, làm những chuyện mà người ta không muốn làm."
Thạch Văn Quảng âm thầm chắt lưỡi, ngươi ngay cả chuyện tình bản đồ đều nói cho ta biết, cũng chẳng khác nào chặn mất đường lui của ta. Nếu như ta không thể đáp ứng, ngươi không tiễn ta xuống âm tào địa phủ mới là chuyện lạ.
"Bằng vào bổn sự của tiên sinh ở tu chân giới, làm thần tiên tiêu dao tự tại không phải sẽ tốt hơn ư? Tại sao lại cảm thấy hứng thú đối với
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-than-chau/2232381/chuong-457.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.