"Cầm Hí..." Dược Thiên Sầu giật mình, mấy chữ này không khỏi làm cho hắn liên tưởng đến Ngũ cầm Hí của Hoa Đà kiếp trước sáng tạo, cũng là mô phỏng theo hành động của muôn thú mà sáng tạo ra. Lúc này trong lòng đã an tâm hơn ít nhiều.
"Đệ tử nhất định sẽ cố gắng tham ngộ cái này." Nói xong Dược Thiên Sầu hành lễ cáo lui. Ngay khi đã thông suốt cái ngọc bài thế giới động vật này đối với mình có lợi, thì hắn liền quyết định sẽ học. Hơn nữa còn phải hung hăng tham ngộ. Con người của Dược Thiên Sầu tuy không có nhiều điểm tốt, nhưng khả năng chịu khổ rất giỏi, mà đối với chính bản thân lòng dạ cũng phi thường ác độc. Hắn thầm an ủi rằng, đây gọi là phương án cần cù bù khả năng.
Dược Thiên Sầu vừa đi ra ngoài, Tử Y liền mon men đến gần bên người Tất Trường Xuân, ấp úng nói: "Tất lão tiền bối, sư phụ.., ta đã giúp ngài đi mời Nam Minh lão tổ...Tử Y có thể học một ít công pháp cầm Hí, mà ngài truyền cho Dược Thiên Sầu hay không ạ!"
Nói dứt lời, có vẻ như ngay chính nàng cũng cảm thấy ngượng ngùng, thanh âm cơ hồ nhỏ tới mức không thể nghe rõ được.
May mắn Tất Trường Xuân tu vi cao thâm, thính lực không tồi, đưa mắt nhìn nàng khẽ gật đầu ra hiệu. Lúc này Tử Y cao hứng, thiếu chút nữa đã nhảy dựng lên, vội vàng hành lễ nói: "Tử Y cảm tạ Tất lão tiền bối đã thành toàn, Tử Y xin cáo lui."
Nói xong lạch
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-than-chau/2232364/chuong-449.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.