"Cái gì? Thu nợ?" Tử Y hoài nghi hỏi, nàng còn tưởng rằng mình đã nghe lầm.
Dược Thiên Sầu rất trịnh trọng gật đầu, biểu thị nàng không có nghe lầm. Hắn thầm nghĩ, có một vị cao thủ Độ Kiếp hậu kỳ làm bảo tiêu, không đi thu nợ chẳng phải là quá đáng tiếc. Đương nhiên lời này hắn khẳng định sẽ không nói ra ngoài miệng.
Gương mặt lạnh của Tử Y nhất thời càng lạnh hơn, giọng nói lạnh lẽo: "Dược Thiên Sầu, ngươi đừng để việc tư của mình làm lỡ lời dặn dò của Tất lão tiền bối, ta cùng ngươi đi ra, không phải là cùng ngươi đi thu nợ."
"Không thu nợ? Lẽ nào ngươi cho ta tiền?" Dược Thiên Sầu kỳ quái nói.
"Hừ! Lẽ nào ta thiếu tiền ngươi?" Tử Y lạnh lùng hỏi.
Dược Thiên Sầu lại hỏi: "Vậy trên người ngươi có tiền hay không?"
Tử Y nghe vậy ngẩn ra, nói: "Tiền gì?"
"Ngươi nói tiền gì?" Dược Thiên Sầu hỏi ngược một câu, cả kinh kêu lên: "Linh thạch!"
Tử Y nhíu mày: "Chúng ta đi ra làm việc, có quan hệ gì tới linh thạch? Ta không có linh thạch."
Cô nàng ngu ngốc! Dễ gạt! Dược Thiên Sầu vừa chuyển ý nghĩ, nhất thời tức giận nói: "Lẽ nào ngươi không biết đi ra cửa nơi chốn đều cần tiền sao? Sư phụ ta giao nhiệm vụ trọng đại như vậy cho ta, nhất định phải đi lại trong tu chân giới, đến lúc đó khẳng định có rất nhiều chuyện cần dùng tiền. Sư phụ ta lại không cho ta tiền, trên người ta cũng không có, hai người chúng ta ăn ở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-than-chau/2232179/chuong-355.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.