"Ta thật muốn xem ngươi thế nào làm cho ta không thoải mái?" Nhóm chữ lập lòe thanh quang lại xuất hiện, tràn ngập ý tứ coi rẻ.
Nghiêm Thác cười lên ha ha điên cuồng, hộ thể cương khí trên người chậm rãi thu liêm, mà thân thể máu thịt đang héo rút, đảo mắt cả người biến thành da bọc xương, ngược lại bụng hắn lại dần dần trướng to lên.
Tình cảnh này, làm con ngươi Dược Thiên Sầu co rụt lại mãnh liệt, cũng không còn ý tứ coi rẻ, lập tức nhớ tới một chuyện thật kinh khủng - tự bạo đan điền.
Người tu hành, đan điền là kho năng lượng toàn thân, hậu quả tự bạo đan điền là có thể nghĩ ra được. Sau khi tu vi tới Nguyên Anh kỳ, nguyên anh trong đan điền còn là một năng lượng thể tinh khiết thực hóa biến thành. Lúc này, ba hồn bảy vía trong cơ thể đều tụ tập tại nguyên anh, không nằm trong thân thể. Cho nên nói, tu sĩ tới Nguyên Anh kỳ, ngoại tà bình thường xâm lấn căn bản không tạo được thương tổn thực sự, nhiều lắm chỉ xúc phạm tới thân thể, trị hết cũng không quá trắc trở.
Thế nhưng sau Nguyên Anh kỳ lại tự bạo, tuy rằng uy lực lớn hơn nữa, nhưng cũng sẽ tạc cho ba hồn bảy vía biến mất tung. Nói cách khác, nếu tu sĩ Nguyên Anh kỳ tự bạo, vậy ý nghĩa dù chuyển thế đầu thai cũng không còn cơ hội, nếu trước Nguyên Anh kỳ tự bạo, xong kiếp này còn có kiếp sau. Còn Nghiêm Thác đã đạt được tu vi Độ Kiếp sơ kỳ, mặc dù chân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-than-chau/2232165/chuong-348.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.