Chương trước
Chương sau
Trước khi quay về Thuận Thiên Đảo, còn phải tranh thủ thời gian giải quyết sự tình. Khi thị sát quân doanh, phát hiện đã có gần hai trăm đội viên cùng với nữ đội viên thủ hạ của Bạch Tố Trinh kết thành đạo lữ, trải qua cuộc sống gia đình hạnh phúc, có những tấm gương này, quân tâm trong quân doanh dần dần an ổn xuống tới, mọi người đã bắt đầu xem ô Thác Châu là nhà của mình. Duy nhất không thỏa chính là, nam nhân nhiều nữ nhân ít, nếu tiếp tục lâu dài sẽ xảy ra vấn đề.
 
Vì vậy Dược Thiên Sầu triệu tập nam đội viên, mở một đại hội tại hiện trường, hắn vung tay hướng mọi người bảo chứng, nhất định sẽ có càng nhiều nữ nhân tới ô Thác Châu, nhượng mọi người không cần phải gấp gáp, thực sự không được, hắn sẽ suất lĩnh mọi người đến cướp sạch Vọng Nguyệt Tông, dù sao trong Vọng Nguyệt Tông đều là nữ nhân, đến lúc đó khẳng định người người đều có nữ nhân. Một phen nói chuyện, nhất thời khiến cho các nam đội viên hoan hô, cùng kêu lên hô to: "Thủ lĩnh muôn năm!"
 
Thị sát bộ đội xong xuôi, Dược Thiên Sầu đi tới địa phương do Đông Quách Túc phụ trách. Đông Quách Túc quản lý một đám người lo liệu đại nghiệp khai khần trồng trọt đã có quy mô cụ thể ban đầu, đoàn người tuy rằng chỉ có tu vi Luyện Khí kỳ, nhưng về việc trồng trọt có tu vi như vậy cũng coi như dễ dàng, huống chi còn đang không ngừng đề thăng. Dược Thiên Sầu mừng rỡ phát hiện, vật phẩm trồng và nuôi trồng đã cơ bản thỏa mãn được chu cấp cho ô Thác Châu, không cần hắn luôn phải ra ngoài mua lương thực. Đương nhiên, có thể có được thành tích như vậy, ngoại trừ nhờ Đông Quách Túc tận tâm, còn có công hiệu thần kỳ của Tử sắc Hỗn Độn. Vì thế, Dược Thiên Sầu biểu thị tán thưởng với Đông Quách Túc, hắn chỉ liên tục nói hẳn là nên làm. Nguồn truyện: Truyện FULL
 
Bên việc Trần Phong chủ quản, linh đan và pháp khí đã được đại lượng sinh sản, cũng đủ bảo chứng sự cần thiết của quân đội, hiện nay việc luyện đan và luyện khí đang phát triển ở phương hướng tốt, bất quá việc cung ứng nguyên liệu luyện khí đã đạt bình cảnh, cần hắn nghĩ biện pháp giải quyết. Nói chung tất cả bên trong ô Thác Châu đã bước lên chính quy, Dược Thiên Sầu tương đối thỏa mãn.
 
Đồng thời trong cơ thể cũng xuất hiện sự biến hóa đáng mừng, từ sau khi hấp thu Thanh hỏa, tốc độ ngưng luyện kết đan lại đề cao hơn không ít, linh khí cần bổ sung càng ngày càng nhiều, tin tưởng không qua bao lâu là có thể đột phá Kết Đan hậu kỳ. Trong mừng rỡ, hắn đưa ánh mắt nhìn về hướng chân trời viễn phương, biến mất ngay tại chỗ, hắn phải thử xem Thanh hỏa có thể phát huy ra bao nhiêu uy lực.
 
Những công việc bên trong Ô Thác Châu đã kết thúc, hắn lại đi tới phủ tướng quân Trụ Quốc, ở hậu hoa viên lại có thêm mười đối tượng có linh căn cần được bồi dưỡng, không cần phải nói, khẳng định do Lăng Phong bọn họ làm ra, hắn bèn phất tay đưa mấy người đó vào trong ô Thác Châu. Ba người Lăng Phong không có mặt, duy nhất chỉ còn Thạch Tiểu Thiên, từ sau lần trước làm thịt quốc sư, Thạch Tiểu Thiên cũng không dám tùy ỷ đi ra, hắn thủy chung lo lắng sự an toàn của nữ quyến trong nhà, mình ở nhà, vạn nhất có chuyện gì nhiều ít có thể giúp một chút.
 
Hỏi qua tình hình của phủ tướng quân trong thời gian gần đây, thấy không có vấn đề gì, Dược Thiên Sầu lại mặc trang phục người hầu, hoảng hoảng đi ra phủ tướng quân, mục tiêu tự nhiên là Vạn Hoa Lâu. Chỉ cần hắn vừa đến, Bách Mị Yêu Cơ liền có thể biết, mỹ nhân trong hồng sa yểu điệu đang đóng trên cửa sổ lầu các cười dài.
 
Dược Thiên Sầu vừa nhìn thấy nụ cười quyến rũ của nàng liền đau đầu, thật có dự định muốn quay đầu rời đi, cũng không biện pháp, cuối cùng kiên trì đi tới hành lễ kêu một tiếng: "Sư nương!"
 
Ánh mắt Bách Mị Yêu Cơ có chút kinh ngạc quan sát trên người hắn một phen, nghĩ trên người hắn tựa hồ có thêm vật gì đó, là loại cảm giác thuộc về sự tự tin. Dược Thiên Sầu cũng chợt phát giác, trước đây khi hắn đối mặt tu sĩ Độ Kiếp kỳ, luôn luôn lo lắng đối phương đột nhiên sẽ xuất thủ, cho dù là lúc đang cười, cũng mang theo ba phần cảnh giác. Dù là đối mặt sư nương có tu vi Độ Kiếp trung kỳ như Bách Mị Yêu Cơ, trong lòng cũng có phòng bị, đây là lý do vì sao hắn không dám đem mục tiêu thuấn di đặt trong Vạn Hoa Lâu.
 
Hôm nay lại đối mặt Bách Mị Yêu Cơ, trong đáy lòng hắn thản nhiên, ánh mắt khi quan sát nàng thì trong ngực bỗng nhiên toát ra ý nghĩ bất quá đây chỉ là Độ Kiếp kỳ mà thôi. Tuy rằng tu vi của hắn kém đối phương rất xạ, nhưng xác thực không hề xem đối phương trở thành uy hiếp tùy thời đều có thể lấy mạng nhỏ của mình. Khi hắn đối mặt với tu sĩ Độ Kiếp kỳ lần đầu tiên không đem thần thức liên hệ cùng Kim Châu, thời khắc chuẩn bị bỏ trốn.
 
m thầm tự định giá, đã nghĩ ra nguyên nhân. Hành trình đến Yêu Quỷ Vực có thể nói đã đề thăng tầm mắt của hắn thật lớn, đã biết trong tu chân giới còn không ít đỉnh cấp tồn tại, Độ Kiếp kỳ trong mắt hắn xác thực không còn tính là gì, huống hồ sau khi nghiệm chứng thi triển uy lực của Thanh hỏa, tự tin cao thủ Độ Kiếp kỳ dù có muốn
 
Mạng nhỏ của mình chỉ sợ cũng không dễ dàng, đánh không thắng bỏ chạy hẳn cũng không có vấn đề gì lớn. Phỏng chừng đây là nơi phát ra tự tin.
 
Ánh mắt vô cùng kinh ngạc của Bách Mị Yêu Cơ một lần nữa thay đổi nét cười, khó có được cơ hội gần kề quấy rầy hắn, dáng người đầy xuân quang mê người khoan thai nằm nghiêng trên ghế nằm, một tay chống đầu, quyến rũ cười nói: "Ta nhận được tình báo nói, ngươi cùng tứ đại gia chủ của tứ đại gia tộc đi Yêu Quý Vực, ân! Thật đúng là can đảm, chỉ năm người đã dám sấm Yêu Quỷ Vực. Xem ngươi, có phải có được thu hoạch gì trong Yêu Quỷ Vực?"
 
"Sư nương tin tức linh thông, chuyện bí mật như vậy cũng đã bị ngài biết." Dược Thiên Sầu tim chiếc ghế ngồi xuống, lắc đầu cười nói: "Chưa nói tới thu hoạch gì, thiếu chút nữa đánh mất mạng nhỏ là thực sự. Được rồi sư nương, hiện nay tu chân giới có động tĩnh gì?"
 
Thấy hắn không muốn nói nhiều đến chuyện tại Yêu Quỷ Vực, đôi mắt sáng của Bách Mị Yêu Cơ trừng lên liếc hắn, lập tức làm vẻ ngáp dài nói: "Ngươi muốn nói động tĩnh thật ra cũng có một chút, thế nhưng động tĩnh không lớn, khiến ngươi thất vọng rồi."
 
Dược Thiên Sầu nhíu mày nói: "Động tĩnh thế nào lại không lớn?"
 
Bách Mị Yêu Cơ chậm rãi nhắm lại đôi mắt, đôi môi đỏ mọng kiều diễm mở ra hợp lại nói: "Chính ma hai đạo y theo địa đồ do ngươi cấp, điều tra tới địa phương ần thân của Yến gia phụ tử, xác thực bị thực lực trên đảo làm hoảng sợ, hai nhóm người được phái đi đều hao tổn hơn phân nửa. Xét thấy Yến gia phụ tử uy hiếp quá lớn, chính ma hai đạo vốn định liên thủ tiêu trừ, ai biết ma đạo Vạn Ma Cung lại nổi lên tranh luận, chậm chạp không muốn động thủ, kết quả khiến cho Phù Tiên Đảo cũng không dám động thủ.
 
"Sư nương, rốt cục là chuyện gì xảy ra? Lẽ nào Vạn Ma Cung muốn bảo hộ Yến gia phụ tử?" Dược Thiên Sầu trầm giọng nói.
 
Bách Mị Yêu Cơ nhắm hai mắt, lắc đầu nói: "Lúc trước Vạn Ma Cung dự định cùng chính đạo tiêu diệt, sau lại không biết là ai ra kiến nghị, kiến nghị tiền nhiệm cung chủ, cũng chính là phụ thân Yến Bất Quy, nhượng hắn tự thân xuất mã chiêu Yến Bất Quy trở lại Vạn Ma Cung. Nhưng hôm nay thực lực trên tay Yến Bất Quy không kém, giả như có thể gọi Yến Bất Quy trở lại, Vạn Ma Cung sẽ như tiếp thu thực lực trên tay hắn, đến lúc đó vị trí thiên hạ đệ nhất của Phù Tiên Đảo trong tu chân giới chỉ sợ phải đôi cho Vạn Ma Cung, kiến nghị này làm cho cả Vạn Ma Cung tim đập thình thịch. Thời gian gần đây, Vạn Ma Cung vẫn phái người đến ma đạo các phái làm thuyết khách."
 
"Thuyết khách?" Dược Thiên Sầu như có đăm chiêu nhíu mày nói: "Có ỷ tứ?"
 
"Rất đơn giản." Bách Mị Yêu Cơ mở mắt cười nói: "Ý tứ của Vạn Ma Cung là, Anh Hùng nhằm vào chính đạo, chưa từng hạ thủ đối với ma đạo, huống chi chính đạo vẫn luôn áp ma đạo nhiều năm, giả như Vạn Ma Cung có thể tiếp nhận thực lực trong tay Yến Bất Quy, ma đạo sẽ có khả năng áp qua chính đạo, lý do này xác thực làm cho cả ma đạo động tâm. Nhưng trên đời không có vách tường nào không lọt gió, chính đạo vốn đang chuẩn bị cuộc chiến, cũng liền không dám lộn xộn, thực lực Yến Bất Quy vốn đã không kém, nếu đánh, xuất lực không chỉ là một chút, nhất là Phù Tiên Đảo lại là đầu lĩnh, giả như lúc này ma đạo phản bội, hậu quả dù là Phù Tiên Đảo cũng ăn không tiêu. Vì vậy liền nháo thành cục diện giằng co hôm nay, phụ tử Yên Bất Quy bình yên vô sự, mà động tình ngươi muốn cũng không thể nháo lên."
 
"Anh Hùng chỉ nhằm vào chính đạo? Hừ!" Dược Thiên Sầu thì thào trong miệng, nhìn ra cửa sổ hai mắt hơi khép lại, bỗng nhiên quay đầu lại nói: "Sư nương, nói vậy tư liệu ma đạo các phái ở chỗ ngài đều có phải không? Có thể cho ta một phàn hay không?"
 
Bách Mị Yêu Cơ bao hàm thâm ý cười nói: "Ngươi muốn làm gì?"
 
"Vạn Ma Cung không phải đang nơi nơi du thuyết sao? Ta xem bọn họ nghĩ đến muốn làm thiên hạ đệ nhất nghĩ đến điên rồi, nào có thiên hạ đệ nhất tiện nghi như vậy để làm." Dược Thiên Sầu cười lạnh nói: "Đã tới lúc để ma đạo các phái gây áp lực với Vạn Ma Cung."
 
"Khanh khách! Ta đã biết tiểu hồ ly ngươi sẽ không an phận." Bách Mị Yêu Cơ khanh khách cười quyến rũ nói. Vừa đứng dậy, dùng hai ngón tay rút ra một khối ngọc điệp nhét trong yếm ngay giữa hai gò no đủ ném cho Dược Thiên Sầu.
 
Dược Thiên Sầu tiếp nhận ngọc điệp, cảm giác được bên trên truyền đến sự ấm áp, ngạc nhiên nhìn gò ngực no đủ của đối phương, một trận thất thần, mẹ nó! Sư nương này thật hung hãn, không ngờ đặt thứ này trong đó!
 
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.