Lan trưởng lão vẫn như cũ nhìn chằm chằm Phù Dung lạnh lùng nói: "Thật không?"
Hình dạng Phù Dung thất kinh, đã không biết nên làm thêm gì nữa. Dược Thiên Sầu dành trước đáp: "Đúng vậy, chuyện vừa rồi xảy ra không ít đệ tử nhìn thấy, còn thỉnh Lan trưởng lão không nên trách cứ sư thúc, ta sẽ quét tước nơi này sạch sẽ."
Lan trưởng lão nhìn về phía Dược Thiên Sầu, thần tinh băng lãnh hòa hoãn không ít, không nói gì nữa, xoay người đi về hướng nội viên.
"Lan trưởng lão chậm bước, đệ tử có một chuyện muốn nhờ." Dược Thiên Sầu hô.
"Chuyện gì?" Lan Băng Tuyết xoay người hỏi.
Dược Thiên Sầu hành lễ nói: "Hai chân Phù Dung sư thúc thụ thương, hai xương đùi đều gãy, đệ tử muốn xin thuốc trị thương." Hắn biết Lan Băng Tuyết trên thực tế là đại quản gia của Tang Thảo Viên, mấy thứ này tìm bà ta xin là hợp nhất.
Ai biết bà ta lắc đầu nói: "Tang Thảo Viên không có loại thuốc trị thương này."
Không có? Thế nào khả năng? Dược Thiên Sầu ngần ra, thở hắt nói: "Vậy đệ tử đi cầu Cừu Cô cung phụng, có lẽ trong tay lão nhân gia sẽ có."
Lan Băng Tuyết vươn một tay, nhẹ nhàng ngăn cản lối đi của hắn, chậm rãi nói: "Ta đã nói trong Tang Thảo Viên không có loại thuốc trị thương này, chẳng lẽ lời nói của ta ngươi không tin?" Một cỗ hàn khí như có như không nhàn nhạt bay ra.
Thật lạnh! Người đàn bà này không biết đã luyện công phu gì, Dược Thiên Sầu không khỏi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-than-chau/2231642/chuong-85.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.