Trong lúc vị lục sắc lão giả đi tới trước cửa Tử Huyền phủ, thì bản thân Tần Vũ tại Tử Huyền phủ đang an tĩnh cùng Khương Lập hóng mát ở giữa hồ, cùng thưởng trà chơi cờ nói chuyện phiếm. Mà Tần Sương ở cách đó không xa, trong một góc khuất đang chú ý nghe từng câu từng chữ một.
"Tiểu Sương.... Hài nhi đó". Khương Lập liếc mắt nhìn Tần Sương ở xa xa, bất đắc dĩ lắc lắc đầu, quay lại nhìn về phía Tần Vũ hỏi: "Vũ ca, chúng ta khi nào đi thăm Nghiên Nhi muội muội, Ngân Hoa mỗ mỗ hai người bọn họ? Đã lâu rồi ta không có gặp bọn họ, muội rất nhớ Nghiên Nhi muội muội."
Từ khi quan hệ giữa Tần Vũ cùng Phiêu Tuyết thành xấu đi, Khương Lập cũng rất ít khi liên lạc cùng thân nhân tại Phiêu Tuyết thành.
"Nếu chúng ta trực tiếp đến Phiêu Tuyết thành không phải là một cách tốt, sau này sẽ có cơ hội, tỷ muội các nàng đoàn tụ ở một thành trì." Tần Vũ suy nghĩ một chút rồi trả lời.
Nói đến việc này, sâu trong lòng Tần Vũ cũng dấy lên một tia áy náy. Lúc trước chính mình đã công khai chiêu thân, để rồi cuối cùng bị thất bại. Bất đắc dĩ phải cùng Lập Nhi bỏ trốn, căn bản đã làm mối quan hệ với thân nhân ở Phiêu Tuyết thành trở nên xa cách.
"Ah... sau này sẽ có cơ hội." Khương Lập cũng gật đầu cười, chỉ là Tần Vũ phát hiện ra trong đáy mắt Khương Lập có một tia thất vọng.
Tần Vũ trong lòng càng thêm áy náy.
"Khương Phạm..... Khương Phạm." Tần Vũ trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-than-bien/821077/chuong-664.html