"Khương Lan hắn…" Thang Lam, Mộc Khâm đều dừng lại, xoay người nhìn về bóng lưng Khương Lan, trong lòng đều kinh hãi. Thực lực Khương Lan tuyệt đối so sánh với bọn họ chỉ có mạnh hơn chứ không kém, đối mặt với hai đại Thánh Hoàng liên thủ, cũng không có khả năng dễ dàng chạy thoát như vậy.
"Khương Lan này, thực lực rõ ràng có thể cùng chúng ta liều mạng, đã trọng thương như vậy mà tốc độ vẫn không giảm." Mộc Khâm, Thang Lam đều rất rõ sự tình. Bọn họ hai người một điểm thương tổn đều không có, mà Khương Lan lại bị thương. Đoan Mộc Vân sắc mặt biến đổi.
Đối mặt với Khương Lan khí thế đạt tới đỉnh điểm đang cực nhanh lao tới, Đoan Mộc Vân đáy lòng có chút sợ hãi. Hắn một người như thế nào có thể ngăn cản Khương Lan lúc này?
"Đoan Mộc huynh, chúng ta cùng tiến lên."
Thanh âm của Hoàng Phủ Ngự vang lên trong đầu, Đoan Mộc Vân không chút do dự, "Ra tay!"
Hoàng Phủ Ngự, Phổ Thai Hồng, Đoan Mộc Vân ba người vừa muốn chuẩn bị ra tay, chính là lúc này có người, đã có người so với bọn hắn ra tay sớm hơn một bước-chỉ thấy một đạo sóng biển màu đỏ hướng về Khương Lan vọt tới.
"Lui!"
Hoàng Phủ Ngự, Phổ Thai Hồng, Đoan Mộc Vân đều cảm thấy tim đập thình thịch.
"Rít, rít…."
Tiếng nước suối chảy đột nhiên vang lên, chỉ thấy một số hoa nhân, thảo nhân hạ xuống, trực tiếp bao vây đạo sóng biển màu đỏ. Hoàng Phủ Ngự đột nhiên hiểu ra.
"Vạn lý giang sơn!"
Hoàng Phủ Ngự, Đoan Mộc Vân bọn người năm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-than-bien/821060/chuong-647.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.