Thần giới có một số cao thủ, phân thân của chính họ. Đều là tu luyện đến mức cứng cỏi cực hạn. Một khi gặp đối phương có lực công kích siêu việt vượt quá cực hạn cứng cỏi của phân thân, phân thân tựu sẽ bị đánh tan.
Mà Huyết Hải nữ vương bản thể chính là huyết hải, điều này khiến cho thân thể nàng tựa hồ vĩnh hằng bất diệt.
Nàng tự hào nhất là thân thể của mình, phóng nhãn khắp thần giới, nàng cho rằng lực phòng ngự của thân thể là cực mạnh. Chính là nàng không hề nghĩ đến, giờ đây nàng gặp một người cũng có phân thân cứng cỏi, có thể so sánh với nàng.
"Tần Vũ, ngươi làm ta rất khâm phục." Huyết Hải nữ vương lạnh lùng nhìn Tần Vũ, nhưng trên mặt vẫn giữ vẻ bình tĩnh.
Tần Vũ tâm ý nhất động, thanh bào Tần Vũ hóa thành một đạo tàn ảnh dung nhập vào trong cơ thể mình. Tần Vũ cầm trong tay Tàn Tuyết thần thương, bình tĩnh nhìn Huyết Hải nữ vương mỉm cười nói:
"Huyết Hải nữ vương, ta đã đủ tư cách để cho ngươi sử dụng thời gian tĩnh chỉ chứ?"
Huyết Hải nữ vương sắc mặt lãnh đạm.
"Quyết định!"
Huyết Hải nữ vương nhìn Tần Vũ, trong mắt lộ ra vẻ khinh thường. Nhất thời chung quanh mây mù đình chỉ di động, ngay cả ngọn sóng phập phồng dưới biển cũng dừng lại, giọt nước giữa không trung cũng ngừng rơi.
Một màn an tính!
Cả thế giới không có một thanh âm, không có vận động.
Tần Vũ trong mắt xuất hiện một tia mỉm cười.
Giờ phút này Tần Vũ cảm thấy cả người căn bản
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-than-bien/821056/chuong-643.html