Lục mi lão đầu chấn kinh. Vừa xong hắn mới cảm thụ được độ cứng rắn của phân thân Tần Vũ. Trong lòng hắn nhận định ra sự lợi hại của linh bảo công kích, làm cách nào cũng không thể thương hại được phân thân đó.
Sao có thể nghĩ được, phân thân cứng rắn đến cực hạn đó lại có thể hóa thành khí lưu. Phân thân như thế, ai có thể hủy diệt được.
Lại nghĩ đến cái Tàn Tuyết thần thương của Tần Vũ vừa thi triển thật làm người kinh hãi, khiến lục mi lão đầu phải tâm phục khẩu phục, lão cũng nhận định được, chắc là thánh vương nọ đã từ bỏ ý định đánh bại Tần Vũ.
- Cái trường thương đó…
Lục mi lão đầu nhìn khoảng đất thành trống không ở bên phải Tần Vũ trong lòng thầm kinh hãi:
- Cái trường thương đó, nếu so với trấn tộc linh bảo của thánh hoàng, lực công kích còn mạnh hơn, đánh một vòng làm địch nhân không thể xác định.
Dù sao lục mi lão đầu cùng thánh hoàng giao thủ cũng đã không dưới mười lần, đối với lực công kích của thánh hoàng tự nhiên biết rất rõ. Trường tiên của hắn tính mềm dẻo cao cũng bị đứt đoạn, hắn đối với Tàn Tuyết thần thương thêm phần sợ hãi.
- Không lạ là ngày đấy, thánh hoàng đó lại phải chịu nhận thua. Ha, chịu nhận thua là chịu nhận thua, liên quan quái gì đến ta? Lão đầu tử ta đã sớm không quản đến bọn chúng, ta một mình ở Đông hải tự do tự tại rất tốt. - Lục Mi lão tổ trong lòng thầm nói.
Lập tức lục mi lão đầu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-than-bien/821032/chuong-619.html