Bốn phía thần giới bị vây quanh bởi hải dương vô tận. Tại khu vực cực bắc của Bắc hải có một đại lục bằng băng rất lớn trôi nổi, lục địa này diện tích cũng tới hơn vạn dặm, tại Bắc hải cũng có thể tính là một khối băng khá lớn.
Ở trên băng đảo hàn khí bao phủ quanh năm, thường xuyên có gió lạnh thổi qua.
Từng đạo ánh sáng màu trắng từ trên cao khó khăn xuyên qua được lớp hàn khí chiếu vào, trong cảnh mơ mơ hồ hồ tựa như thấy được hai người sóng vai nhau từ xa đi tới, hai người này chính là Tần Vũ và Lập Nhi. Tần Vũ cùng Lập Nhi thuấn di tới được khối băng đảo này cũng không vội đi tìm Tả Thu Lâm, thay vào đó lại từ từ thưởng thức cảnh tượng của băng đảo.
- Nơi đây quả thật là lạnh, thần nhân bình thường xem ra đều phải mặc thần khí chiến y mới có thể chịu được.
Tần Vũ cười nói, một tay nắm tay Lập Nhi, tay còn lại khẽ vòng qua eo nàng.
Ở trên băng đảo còn có những kiến trúc khác tựa như đều do những khối băng trong suốt cấu tạo nên. Những khối băng ở tại cực bắc của thần giới này trải qua cả trăm triệu vạn năm chưa từng bị tan chảy, độ kiên ngạnh tuyệt đối không kém hơn những loại đá cứng bình thường.
Dưới sự phản xạ của ánh sáng tòa bộ bề mặt của khói băng đảo phát ra một thứ ánh sáng mĩ lệ, giống như đang bước vào một thế giới trong mơ vậy.
- Quả thật là đẹp, nếu như ở lại nơi đây cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-than-bien/821028/chuong-615.html